Editor: KiL
Lúc mẹ của Diệp Lương Huy gọi điện đến, Hướng Vãn đang theo đồng nghiệp Tô Thuần đi dạo chợ đồ nội thất.
Cuối tháng này Tô Thuần kết hôn, nhưng còn một vài đồ dùng chưa mua đủ, sau khi tan làm liền kéo theo Hướng Vãn cùng đi dạo xem, thuận tiện để cô làm hộ hoa sứ giả cho mình.
Buổi chiều chợ đồ nội thất không có nhiều người lắm, cũng không phải cuối tuần hay ngày lễ, cửa hàng lớn vắng vẻ, nhiều nhân viên hướng dẫn mua sắm không có việc gì làm thì cùng nói chuyện phiếm chơi điện thoại, tự giải trí.
"Tiểu Vãn, lát nữa cháu đến thì thuận tiện đem theo bình giữ ấm qua đây, mang thêm ít thức ăn nữa nhé." Mẹ của Diệp Lương Huy ở đầu bên kia điện thoại nói với cô.
"Cháu biết rồi dì."
Mẹ Diệp biết bình thường Hướng Vãn cũng nói không nhiều, lại nghe ra cô đang bên ngoài, nên cũng không nhiều lời, chuyện muốn nói đã nói xong liền cúp máy.
Hướng Vãn đem điện thoại cất lại vào túi, vừa ngẩng đầu liền thấy Tô Thuần nhịn cười nhìn cô, đôi mắt cô ấy đẹp đẽ sáng ngời ánh nước. Hướng Vãn khóa túi lại, lại ngẩng đầu lần nữa, cô nhướng mày: "Chị muốn nói gì?"
Tô Thuần bật cười, hỏi thẳng: "Vẫn còn gọi dì sao?"
Hướng Vãn liếc cô ấy một cái, "Cũng chưa làm giấy đăng kí kết đâu, không gọi dì thì gọi là gì?"
Nụ cười Tô Thuần càng sâu thêm, cuối cùng dứt khoát bám vào người cô, kề vào tai nhỏ giọng dò hỏi: "Này, chị hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-khong-biet/2859292/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.