Bắc Vực, Núi Yên Tử, Mị Tông.
Nơi đây giống như thế ngoại đào nguyên cách biệt với đời. Tại đại lục rất ít người biết tới Mị Tông.
Mị Tông chính là tồn tại chí cao vô thượng. Tương truyền thời kỳ viễn cổ, Mị Tông từng xuất hiện cường giả tuyệt thế Võ Thần, được tôn xưng là Mị Thần. Tuy rằng từ đó về sau Mị Tông không còn xuất hiện qua loại nhân vật cấp bậc này, nhưng không thiếu tồn tại vô địch đang bế quan.
-Thật đẹp.
Thúy nói rồi nhào vào lòng Dương làm nũng.
-Sư huynh, sau này chúng ta tới đây tổ chức đám cưới nha?
Dương gật đầu, mặt đỏ mặt lên. Hắn ngại không dám thân mật với Thúy trước mặt người ngoài.
Hùng nhìn ngọn núi cao vút trong mây, trong lòng ầm thầm gật đầu. Chọn một nơi đẹp như vậy đặt tông môn, thảo nào có thể bồi dưỡng ra nhiều mĩ nữ như vậy. Hắn không chỉ quan sát cảnh vật, mà còn nhìn rõ cả quy luật đại đạo nơi đây.
Cảnh giới tối cao của mị hoặc không phải sử dụng công pháp phô bày ra bên ngoài, mà là nội liễm một cách tinh tế bên trong. Tại đây, Hùng cảm nhận được từng ngọn cây, từng cộng cỏ đều toả ra một thứ gì đó rất đẹp, nét đẹp hoàn mĩ được ẩn hiện ra một cách tự nhiên nhất. Khiến con người ta cảm thấy tất cả mọi thứ nơi đây đều đẹp, đều mê nhân như vậy.
Vài phút sau, diều giấy bay tới đỉnh núi Yên Tử. Trên đỉnh núi nhìn ra xung quanh, Hùng cảm giác thư thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/3143502/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.