- Đừng căng thẳng! Bổn toạ chính là cuốn sách trong tay ngươi.
Giọng nói lại xuất hiện trong đầu Hùng.
-Ngươi là thứ gì? Vì sao có thể nói chuyện?
-Bổn toạ chính là Thiên Thư, pháp tắc tối cao thiên địa, diễn hoá vạn vật, diễn hoá chúng sinh, lưu giữ mọi thông tin của thế giới này.
-Ghê như vậy?
Hùng cả kinh nói, nhưng lập tức chuyển ánh mắt nhìn cuốn sách trong tay, trong lòng trào ra cảm giác không thể tưởng tượng, cuốn sách này quá trâu rồi.
Thấy Hùng ngẩn người, Thiên Thư đắc ý nói tiếp:
-Thế đã là gì, lão thiên cũng do bổn toạ diễn hoá mà ra.
Rầm! Roẹt! Roẹt!
-A..... đau chết bổn toạ rồi!
Vô số tia sét xuyên qua thời không, xuyên qua hư vô nện xuống cuốn sách khiến nó bật khỏi tay Hùng, Thiên Thư không có hình tượng kêu gào thảm thiết.
Vô số tia sét tiếp tục đánh xuống nó.
- Ta né! Ta né! Ta né!
Cuốn sách kêu lên, nó không ngừng xuyên qua vô số không gian, loé qua loé lại, lúc gần lúc xa tránh né tia sét.
-Má ơi, không ngờ bổn toạ nói nhỏ vậy mà lão vẫn nghe thấy!
-Hỏng nặng rồi! Hỏng nặng rồi! Bổn toạ xuất hiện vết rạn, bổn toạ bị trọng thương.
Sau khi né hết tia sét, Thiên Thư lớn giọng kêu gào như chết cha chết mẹ.
Nhìn nó hoàn toàn nguyên vẹn, Hùng trợn mắt, cơ mặt co giật.
-Cái này là Thiên Thư hay vô sỉ thư.
Thấy nó đê tiện như vậy, Hùng giận tím mặt quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/3143450/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.