Chạy được một vòng thấy không còn ai, Hùng quay lại phòng Ý, hắn thầm nghĩ:
-Ca chưa nếm thử mùi vị loli thế nào! Hay cứ thịt bé Vi luôn.
-Phi...phi.... Cầm thú à! Bé như vậy mà ngươi cũng muốn ăn.
Hùng vỗ vỗ vào đầu xua đi ý nghĩ tà ác đó.
Hùng tới cửa phòng Ý, bỗng giọng quái dị già nua vang lên:
-Meo! Ý muội muội, cho bổn đế hôn phát!
-Vân thị nữ lại đây đấm lưng cho bổn đế.
-Cạc cạc cạc, thật thoải mái a!
Hùng lập tức trợn tròn mắt, con mèo đê tiện dám câu dẫn nữ nhân của hắn.
Hùng đạp cửa xông vào, nhìn con mèo đang bị Ý chấn dán tứ chi xuống đất. Hùng không khỏi cười, con mèo bệnh này đúng là tự luyến tới cực điểm, da mặt còn dầy hơn tường, bị áp sát xuống nền nhà mà vẫn phun lời đê tiện được.
-Anh Hùng!
Vân nhào tới nhảy vào trong lòng Hùng, dùng hai cánh tay ngọc quấn quanh cổ hắn, nàng dùng sức ôm chặt, nước mắt không kìm nổi chảy xuống.
- Khóc cái gì? Hùng cười véo mũi nàng.
- Người ta cao hứng không được sao? Vân chu cái miệng nhỏ, một bên si mê nhìn Hùng nói:
- Muội cảm thấy huynh khác trước.
Khi mới quen hắn, Hùng vẫn chỉ là thiếu niên mới vào đời, thật sự là chưa dứt sữa. Nhưng mấy năm nay trải qua nhiều mưa gió chém giết, dung hợp với tên đen, chẳng những thân thể thành thục, tư tưởng cũng thành thục, tạo thành khí thế đặc biệt của mình. Nàng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/3143383/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.