Cảm nhận cơ thể trống rỗng. Nằm trong lòng Tuyết nhìn nàng nháy mắt với mình, Hùng hiểu mình đang trong tình cảnh nguy hiểm, nàng muốn mình giả vờ ngỏm, nhưng đâu dễ gì lừa một đám cao thủ như vậy. Nhịp tim, hơi thở có thể giả chứ sinh mệnh lực sao giấu được.
Nhìn Tuyết, Hùng thổi một hơi vào tay nàng:
-Ca đâu dễ chết như vậy, điều tức một lát là khỏi thôi. Nàng buông ca ra đi, nàng không liên quan tới chuyện này.
Tuyết càng ôm chặt lấy hắn:“không muội không buông”.
-Nha đầu ngốc, họ không làm gì ca đâu, ca không cảm thấy sát ý.
-Huynh.. huynh có cần thị nữ nữa không? Tuyết lắp bắp.
-Cần đương nhiên cần chứ! Cả thằng em của ca cũng cần nàng.
-“Thằng em”. Tuyết khó hiểu.
Hùng nháy mắt cười đểu.
Thấy Hùng không sao Dương, con mèo bình tĩnh lại.
Một lão giả đỉnh Võ Thánh tiến tới hỏi Mặc Đế, Nguyên Đế:
-Lão tổ chúng ta làm gì? về nhà ngủ tiếp hay sao?
Dược Thánh của Dược các góp ý:
-Chúng ta chưa chắc làm gì được Hùng, với lại hắn không tàn sát người vô tội vạ, ta thấy việc này nên bỏ qua.
Mạc Đế, Nguyên Đế trầm ngâm, hai lão e ngại sức mạnh của Hùng nhưng nếu bỏ qua cho hắn thì danh tiếng học viện hỏng bét.
Tân sinh mà đánh đập từ viện trưởng tới lão tổ tông sáng lập học viện, đã thế tiểu tử này còn vô sỉ làm sập biểu tượng học viện long sơn. Bỏ qua không làm gì hắn, chuyện này đồn ra ngoài chẳng phải mất hết mặt mũi sao. Mọi người cho rằng học viện chỉ toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/136214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.