Chuyện gì thế này!
Long sơn hỗn loạn, vô số thanh âm vang lên.
Hùng vận nguyên lực hô lên:
-Minh Thiên, Minh Kiên lão tặc đi ra chịu chết.
-Nếu ngươi không ra ca đập nát cái phá sơn này.
Hắn lớn tiếng nói, thanh âm rầm rầm đột nhiên truyền khắp mỗi ngóc ngách học viện.
- Cuồng đồ phương nào, dám tới long sơn khiêu khích?
- Chán sống?
- Là ngươi?
Vài trăm Võ Quân bay ra, mặt giận giữ nhưng khi thấy Hùng mấy lão hoảng sợ, chuyện Hùng làm mấy lão cũng biết, một số người run rẩy, chân nhũn ra.
Có người bạo gan lên tiếng:
-Anh Hùng mặc dù Thiên trưởng lão không đúng nhưng ngươi không nên phá hủy long sơn.
-Ít nói nhảm! Không muốn chết thì cút ra.
Hùng đẩy ra một chưởng khiến toàn bộ Võ Quân phun máu rơi xuống dưới trọng thương, không dậy nổi.
Vận nguyên lực, triển khai thần thức xác định vị trí 2 lão tặc, Hùng quay sang Dương:
-Đệ bảo vệ Ý, ca lên núi giết người.
Tất cả thanh âm đều biến mất, toàn trường chỉ còn lại có tiếng hít thở ồ ồ, gần ngàn Võ Quân vừa ra không dám ngăn cản, sợ hãi lui lại mặc Hùng lao thẳng lên núi.
Bay tới vị trí Minh Thiên, Hùng tóm lấy hắn tung thẳng một đấm vào mồm làm hắn gãy hết răng rồi tháo chân tay hắn xuống. Tiếng gào thảm thiết vang lên làm mọi người ớn lạnh, tiểu tử này quá tàn nhẫn.
-Hừ lão già đáng chết, dám làm tổn thương nữ nhân ca.
Chấn Minh Thiên thành bụi Hùng nhìn qua Minh Kiên đang run lẩy bẩy.
Sống càng lâu càng sợ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/136212/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.