Ngay lúc này, Hùng quay sang nhìn chằm chằm Băng Tuyết thốt lên:
- Tiểu Tuyết bé bỏng, nàng rất hợp khẩu vị của ca! Làm thị nữ của ca? Thế nào?
Mọi người trố mắt. Tên này cũng quá trâu rồi, con mẹ nó dám nói như vậy với nữ thần của bọn họ.
Mặc dù bao năm nay tâm tình bình lặng, băng thanh ngọc khiết nhưng Băng Tuyết cũng không nhịn được vẻ mặt nổi giận, hít sâu một hơi kìm chế cảm xúc nàng nhàn nhạt nói:
-Ta không quen ngươi.
-Ặc! Dần dần rồi sẽ quen, ca đẹp trai như vậy, đừng nói nàng không thích ca, hồi nãy ca thấy nàng nhìn ca cười mà.
Tuyết không nhịn được, lạnh băng nói:
-Có quỷ mới cười với ngươi.
Thanh niên cũng đứng đầu tên Văn Nam, cao cấp võ tướng, cũng ái mộ Tuyết, muốn lấy lòng nàng bèn chỉ Hùng quát to:
-Cút đi! Sủa loạn cái gì, phế vật võ sư mà cũng đòi lên đây tán gái, về luyện thêm ngàn năm nữa đi.
Nói xong hắn xuất chưởng tới Hùng, ánh mắt độc ác. Nếu chỉ với tu vi võ sư, Hùng không chết cũng tàn phế.
Hùng vận nguyên khí hời hợt đấm ra một quyền, quyền khí của Hùng nhẹ nhàng hoá giải chưởng lực kia rồi lao thẳng tới Nam.
-Ca đang tán gái! Ruồi bọ nơi nào cứ vo vo ve ve.
Nam biến sắc bộc phát toàn bộ thực lực võ tướng hét lớn:
-Quỷ Tôn cứu ta!
-Khặc khặc tiểu bối bây giờ thật ngông cuồng! Trấn cho lão phu.
Một đầu quỷ ảnh hình thành trước người Văn Nam đón đỡ quyền kình.
Mọi người thấy quỷ ảnh phát ra khí tức tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung/136202/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.