Hai người đang đùa giỡn, tiếng chân lại vang lên ở thang lầu, ba trưởng lão Cái bang vừa theo Dương Khang đi xuống lúc nãy lại trở lên, bước tới cạnh bàn hai người Quách Hoàng làm lễ. Trong đó một người trắng trắng to béo, để một chòm râu bạc, nếu không phải quần áo trên người vá chằng vá đụp thì quả là có dáng vẻ của một đại thân sĩ đại tài chủ, y chưa nói đã cười, quả thật gió xuân đầy mặt, một làn hòa khí, nói:
- Mới rồi lão ăn mày họ Lỗ ngấm ngầm hạ độc thủ với hai vị, bọn ta nhìn không thuận mắt, nên vội tới đây để cứu giúp.
Quách Tĩnh, Hoàng Dung đều giật nảy mình, cùng hỏi:
- Độc thủ gì?
Người ăn mày kia nói:
- Lão ăn mày ấy không chịu cùng ngồi ăn uống với hai vị, có đúng không?
Hoàng Dung chợt hoảng sợ, hỏi:
- Chẳng lẽ bọn ta bị trúng độc trong thức ăn thức uống à?
Người ăn mày kia thở dài nói:
- Đó cũng là trong bang bọn ta bất hạnh, lại nảy ra loại người gian trá như thế. Bản lĩnh hạ độc của Lão ăn mày ấy rất cao cường, chỉ cần khẽ búng ngón trỏ một cái thuốc độc trong móng tay bắn ra thần không hay, quỷ không biết trộn vào rượu thịt. Hai vị trúng độc đã sâu sau nửa giờ nữa sẽ không có cách nào giải cứu đâu.
Hoàng Dung không tin, nói:
- Hai người bọn ta không oán không thù với y, tại sao y phải hạ độc thủ?
Người ăn mày kia nói:
- Có quá nửa là lời lẽ của hai vị đắc tội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-xa-dieu/3956026/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.