Thân mình Trình Thanh Lam hóa đá. Một tay nắm lấy chiếc áo khoác màu đen ném dưới đất của cô gái kia bao kín lấy mình.
“Buông súng.” Người thú nhìn cô đang lấy chiếc áo đen quấn lại thân thể càngkhiến đường cong lả lướt hiện rõ hơn, đôi mắt càng trở nên sâu thẳm:“Tôi không có vũ khí, cũng không có ác ý.” Anh buông tay.
“Anh tới mua hàng?” Trình Thanh Lam nhìn thấy trên tay anh ta cằm một cái hộp, trong đó có mấy viên khoáng thạch lấp lánh.
Người thú gật đầu, hít sâu một hơi rồi nói: “Tôi có thể biết tên em không?”
Dưới cái nhìn chăm chú nóng bỏng lại hơi say mê của anh ta, mặt Trình ThanhLam dần nóng lên. Sao lại thế?Anh ta cũng chỉ là một người thú thôimà....
Nhưng một giọng nói khác lại cất lên trong lòng: Nhưng anh ta là người tinhkhiết, trầm ổn nhất trong số tất cả những người đàn ông mà cô từng gặp!Cô đành nhìn về hướng ngực anh ta, lại bắt gặp cơ bắp màu đồng nơi cổanh ta hơi phập phồng, cô nói hơi mất tự nhiên: “Tôi có việc ở đây. Anhnhanh chóng rời khỏi đây đi.”
Người thú lại tiến lên một bước tới phía nòng súng của cô: “Em có thể.... gọi tôi là A Thành. Em gặp phiền phức à?”
“Tôi đang đợi Diệp lão đại. Anh ta hẹn gặp tôi nói chuyện.” Trình Thanh Lamthấy anh ta tới gần liền lui lại phía sau một bước nhỏ theo bản năng. Vì thế cô lại thấy anh ta nhẹ nhàng nở nụ cười.
Người thú ở thế giới này là sự tồn tại biến dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-thoi-loan/2952957/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.