Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Trình Thanh Lam tỉnh dậy, cảm thấy tinh thần thật sảng khoái.

Ngoài cửa sổ, những đống hoang tàn vẫn cô đơn tĩnh mịch dưới ánh mặt trời. Hy vọng xa vời vừa mở mắt là trở về năm 2010 đã tan vỡ. Chỉ có điều TrìnhThanh Lam cũng không còn phiền muộn. Lồng ngực cũng bớt đau nhiều, cô từ từ đứng dậy.

Tối hôm qua Đinh Nhất không cho cô từ chối, nhất quyết nhường gian phòng và giường ngủ lại cho cô. Cô thấy bên cạnh gường có đặt một miếng bánhbích quy nhỏ và cốc nước trắng, rõ ràng là do Đinh Nhất chuẩn bị.

Trình Thanh Lam vừa cắn nửa miếng bánh lập tức đã cảm thấy no. Cô phát hiệnđây cũng là thành quả của thời đại công nghệ cao. Cô cẩn thận tỉ mỉ góinửa miếng bánh còn lại bỏ vào túi quần.

Năm 2235, tôi đến đây! Cô tự nhủ với mình.

Hôm qua Đinh Nhất đã nói khái quát cho cô một số điểm chính: Thế giới hiệnnay đang vô cùng hỗn loạn và mất trật tự. Nơi này là hòn đảo biệt lậptại Nam Thái Bình Dương. Hẳn là tương đương với Châu Úc hai trăm nămtrước. Phía bắc là vùng đất Zombie, phía nam là bộ chỉ huy tối cao của loài người. Còn bọn họ đang ở vùng đất chết, không bịZombie ăn hết, nhưng lại bị loài người vứt bỏ. Người thống trị đại lụcCố tướng quân không hề quan tâm đến sống chết của bọn họ.

Một số đội quân bị bỏ lại từ cuộc chiến trước đây nằm rải rác khắp vùng đất chết. Sau hai năm chiến loạn, những người sống sót đều là những kẻ mạnh nhất trong những kẻ mạnh. Hồng lão đại, Đinh Nhất, còn có năm sáu nhánh quân đội khác, đều vận hành theo hình thức cắt cứ tự quản. Nhưng ở vùng đất chết, người có thế lực lớn nhất không là bọn họ, mà là một ngườiđàn ông tên là Diệp Diễm. Ngoại trừ Đinh Nhất, các nhánh quân khác đềudưới quyền lãnh đạo và nghe theo lệnh của anh ta. Hồng lão đại cũng làmột trong những kẻ dưới trướng Diệp Diễm.

Nghe giọng điệu của Đinh Nhất, anh ta hơi căm hận bị Cố tướng quân vứt bỏ,nhưng cũng không buồn chú ý đến Diệp Diễm. Cho nên anh ta dựa vào độiquân động vật mạnh mẽ, vẫn đi về một mình, sinh sống tại dãy núi hẹpnày.

Ban đầu Đinh Nhất cũng không phải chiến sĩ. Thực chất anh ta là sinh viênưu tú ngành sinh vật. Chỉ vì chính phủ điều động nên anh ta và các sinhviên khác đều phải nhập ngũ theo lệnh triệu tập. Dựa vào kiến thức sinhvật và kỹ thuật vật lý của mình, anh đã được phân công điều khiển độiquân động vật.

Sau khi nghe những chuyện này, Trình Thanh Lam quyết định phải tìm cơ hộiđi đến Nam Thành, đến thành phố vương giả kia. Nếu thật sự cô đã xuyênkhông đến đây. Vậy kỹ thuật xuyên không có nhiều khả năng nằm trong taychính phủ. Cô rất muốn biết nguyên nhân vì sao mình lại xuyên không đếnđây? Trang phục bảo vệ kỳ quái này, là ai mặc cho cô? Vì sao lại vứt bỏcô ở vùng đất chết nguy hiểm, hại cô thiếu chút nữa trở thành điểm tâmcho quái thú?

Hiện giờ đối với cô mà nói. Thứ nhất, phải sinh tồn. Thứ hai, phải giải được câu đố trên người mình. Đàn ông, dục vọng, toàn bộ những điều này đềuphải gác sang một bên. Nếu không, cô cảm thấy quá hổ thẹn với lần táisinh này rồi.

Cửa tự động từ từ mở ra đón ánh mặt trời. Cô nhìn thấy đội quân chó dữ chia theo tổ chạy đi chạy lại trên quảng trường, có lẽ là đang luyện tập.Thậm chí còn có mấy con chó to lớn, trên lưng còn trang bị cả súng máy.

Thực sự là thế giới bạo lực! Cô nghĩ, có lẽ cũng phải đòi Nhất Đinh cho cômột khẩu súng mới được. Cô nhìn một vòng, ánh mắt lại nhanh chóng bị thu hút.

Hóa ra, đàn ông khiến máu huyết phụ nữ sôi trào, thật sự chỉ cần một tấm lưng…

Anh đứng dưới ánh mặt trời, lưng để trần, trên vai vác một khẩu súng máy to lớn nặng nề. Những giọt mồ hôi đọng trên làn da màu mạch lóng lánh dưới ánh nắng, tôn lên đường cong của chiếc eo hoàn mỹ không ngờ. Cơ bắptrên lưng rắn chắc tráng kiện. Đường nét dẻo dai uyển chuyển, dọc xuốngtheo bờ vai rộng, chạy vào dưới thắt lưng. Phần eo kia cũng rắn chắcmạnh mẽ, chuyển động dẻo dai theo động tác tay của anh. Chiếc quần màuxanh lục bó sát đường nét rắn rỏi của anh, phủ kín từ hông xuống, làmnổi bật khí khái anh hùng trên người anh.

“Đinh Nhất!” Trình Thanh Lam gọi, anh liền quay đầu. Cười rạng rỡ với Trình Thanh Lam dưới ánh mặt trời, rồi ngoắc cô đến.

Nếu như anh ta lại quyến rũ mình như ngày hôm qua một lần nữa, liệu mình có cầm lòng được không? Trình Thanh Lam vừa đi về phía anh vừa tự âm thầmhỏi bản thân. Nhưng cô lại yếu ớt phát hiện ra rằng, thật sự cô không có đáp án. Cô không có đủ kinh nghiệm sống chung với đàn ông.

Hôm nay Trình Thanh Lam xem Đinh Nhất huấn luyện đội quân chó. Sau khi xemxong cô cực kỳ bội phục anh. Anh có bản lĩnh huấn luyện động vật có tính kỷ luật và tấn công đến thế, thảo nào anh có thể đơn độc sinh tồn ởvùng đất chết. Trước đây Trình Thanh Lam chỉ tiếp xúc qua súng săn vàsúng mô hình. Nên phải nhờ Đinh Nhất hướng dẫn cách sử dụng súng thật.

Đinh Nhất vui vẻ đồng ý, chỉ có điều súng của anh đều là loại to lớn nặngnề. Trình Thanh Lam cầm lên một khẩu, muốn cho Đinh Nhất mở rộng tầmmắt. Thế nhưng cô cũng không sử dụng nhanh nhạy chính xác được. Dù saocô cũng bị thương hết nửa người.

Vì vậy Đinh Nhất hào phóng tặng khẩu súng lục bên người cho cô. Mặc dù làsúng lục, nhưng bắn được cả trăm phát đạn, hỏa lực rất mạnh. Điều nàykhiến Trình Thanh Lam than thở lần nữa vì công nghệ cao.

Có lẽ do kiếp trước tế bào vận động của Trình Thanh Lam rất tốt. Nên đếntối hôm đó, cô đã nắm được cách bắn súng, gần như nổ súng đều trúng mụctiêu. Khiến Đinh Nhất phải nhìn cô với cặp mắt khác xưa. Có điều TrìnhThanh Lam không nói với Đinh Nhất: Không biết có phải ảo giác hay không. Cô cảm giác thị lực hai mắt mình tốt hơn trước đây rất nhiều. Dù biangắm cách xa mấy trăm thước cô vẫn có thể thấy vô cùng rõ ràng.

Buổi tối, bầu trời không trăng không sao. Cả vùng đất lớn tối tăm ảm đạm. Đinh Nhất ngồi trên ghế sô pha cũ nát trước nhà.

Trong bóng đêm, từng cử chỉ của người đàn ông này đều tuấn lãng bức người.

Trình Thanh Lam nhìn thân thể cao to của Đinh Nhất chiếm cứ hơn phân nửa ghếsô pha. Cô chỉ dám cẩn thận ngồi xuống sát góc bên kia. Thấy dáng vẻphòng bị quá đáng của cô, Đinh Nhất quan sát cô xong lại mỉm cười.

Trình Thanh Lam vẫn còn rất xấu hổi vì chuyện hôm qua. Nhưng Đinh Nhất lạigiống như hoàn toàn không quan tâm. Anh vẫn như cũ, nhìn cô ôn hòa, thỏa mãn tất cả nghi vấn và yêu cầu của cô.

“Đinh Nhất.” Trình Thanh Lam hỏi, “Anh không đầu quân vào Nam Thành, cũng không gia nhập Diệp quân. Vậy anh muốn làm gì?”

Đinh Nhất hơi nghiêng đầu nhìn cô: “Đầu quân cho Nam Thành thì không thể.Nếu chúng ta đi vào Nam Thành thì chỉ trong vòng năm phút sẽ bị đội cảnh vệ người máy bắt lại, hủy diệt như virus. Cố tướng quân muốn giữ NamThành hoàn toàn sạch sẽ. Tôi lại không quen thân với Diệp Diễm. Nhưng cơ bản tôi không muốn nghe lệnh ai. Chưa kể là em thấy đấy. Cấp dưới củaanh ta, Hồng lão đại là người như thế nào. Có lẽ Diệp Diễm cũng khôngkhá hơn là bao!” Anh ta nhìn và khoảng không mênh mang, “Nhưng nếu cóthể, tôi hy vọng có thể trở lại Nam Thành. Trở lại, cuộc sống bình yêntừng có.” Anh quay đầu lại nhìn Trình Thanh Lam, “Thế nhưng tôi khôngbiết làm sao thực hiện được. Chỉ có thể chờ cơ hội mà thôi.”

Phải không? Đinh Nhất, đây là nguyện vọng mà anh đeo đuổi sao? Trình ThanhLam mềm lòng. Anh ta thực sự rất đáng thương. Sinh viên ưu tú khoa sinhvật, lại bị đẩy vào quân ngũ. Rồi bị chính phủ vứt bỏ, làm bạn với mộtđám động vật, lưu lạc nơi vùng đất chết. Thế nhưng may là vùng đất chếtcó Đinh Nhất, mình mới có thể sống sót.

Đinh Nhất cười sang sảng, nói: “Tiểu thư, đừng nhìn tôi chan chứa tình cảmnhư thế. Tôi sẽ không cầm lòng được.” Trình Thanh Lam nhất thời nóngmặt, ngẩng đầu nhìn trời. Đinh Nhất lại nhìn gương mặt nghiêng nghiêngcủa cô.

“Thanh Lam, tôi có thể gọi em như vậy không?” Giọng nói của anh rất hiền hòa.

Trình Thanh Lam gật đầu: “Không thành vấn đề. Ân nhân cứu mạng của tôi.”

Đinh Nhất thu lại nụ cười, nói nghiêm túc: “Thanh Lam, tôi hoài nghi, em đã bị cải tạo.”

Trình Thanh Lam vô cùng kinh ngạc quay đầu lại, nhìn Đinh Nhất: “Cái gì? Bị cải tạo?”

Đinh Nhất gật đầu, chỉ đồng hồ trên tay mình: “Cái này, khi em tới gần tôi,có thể đo được lượng sóng nhỏ trên người em. Tuy rằng rất yếu, ở xakhông thể dò ra được. Nhưng tôi khẳng định, đó không phải là tần sóngcủa con người bình thường.”

“Nhưng tôi bị cải tạo ở đâu?” Trình Thanh Lam chỉ cảm thấy kinh khủng. Cải tạo, cải tạo ư? Cái từ này thực sự rất kinh khủng.

Đinh Nhất lắc đầu: “Có lẽ chưa phải cải tạo. Chắc chỗ nào đó trên người emcất giấu sóng từ.” Thấy vẻ mặt hốt hoảng của Trình Thanh Lam, bỗng nhiên anh cúi người đến gần, “Lần trước tôi đã kiểm tra qua ngực em, không có sóng từ. Đêm nay khi tắm, em thử kiểm tra những chỗ khác trên cơ thểxem.”

Mặt Trình Thanh Lam nóng bừng. Nỗi sợ hãi vừa nãy liền bay biến. Cô chỉ cảm thấy cặp mắt của Đinh Nhất sáng quắc, trong bóng đêm càng khiến ngườikhác say đắm. Cô bất giác muốn đứng lên, lại bị Đinh Nhất giữ chặt.

“Chúng ta đã nói rồi! Chuyện thân thiết, chỉ có quan hệ bạn trai bạn gái mới làm được!” Trình Thanh Lam vội vàng nói.

“Đừng sợ! Tôi sẽ không mất phong độ như vậy!” Mặt Đinh Nhất tiến gần hơn. Côcó thể ngửi thấy hơi thở đàn ông thuộc về anh rất rõ ràng.

“Chỉ có điều, bạn gái của tôi, ít nhất cũng cho tôi hôn một cái chứ!” Đinh Nhất vừa nói xong, khuôn mặt đã phủ xuống.

Mặt Trình Thanh Lam bị bàn tay anh nắm lấy. Thân thể lại bị anh ôm chặttrong ngực. Hơi thở ấm áp của anh len vào miệng cô trong nháy mắt. Đầulưỡi mạnh mẽ trêu chọc cô hết lần này đến lần khác. Hơi thở của anh rấtdễ chịu, tựa như da thịt sạch sẽ dẻo dai bóng loáng của anh. Song nụ hôn của anh cực kỳ mạnh mẽ bá đạo. Gần như cô có thể cảm giác được dục vọng không ngừng bành trướng trong nụ hôn của anh

Cô biết rõ, nụ hôn này không đúng. Trước tiên cô phải dứt khoát cự tuyệtanh. Thậm chí mắng anh là tên sói háo sắc! Nhưng hai tay của cô dườngnhư không còn sức lực.

Bầu trời đêm xanh thăm thẳm, có cơn gió lạnh lẽo thổi qua vùng đất chết.Mãi tít chân trời khắp cõi đại lục dường như chỉ còn anh và cô ngả vàonhau. Thân thể của cô thật mềm mại, hoàn toàn bị bao phủ trong lồng ngực rộng rãi và hơi thở nóng bỏng của anh.

Một lúc lâu sau, Đinh Nhất mới buông cô đang thở hổn hển ra.

“Mùi vị thơm ngon giống như trong tưởng tượng.” Đôi mắt anh như ngọn đuốc,chăm chú nhìn cô, “Thưa bạn gái Thanh Lam, kỹ thuật của tôi chắc cũngtạm được đúng không?”

Trình Thanh Lam cũng không biết nên nổi giận hay là nên mừng rỡ đây. Nỗi bấtan trong lòng và sự khinh bỉ dành cho bản thân càng ngày càng nặng nề.Cô chỉ gật đầu lung tung rồi bỏ vào trong phòng. Phía sau, vang lêntiếng cười sang sảng của anh.

Đồ sói háo sắc gớm ghiếc! Cô âm thầm mắng trong lòng. Nhưng trong thâm tâm cô lại âm ỉ vui sướng. Vì nụ hôn của anh và vì hai chữ “Bạn gái” kia!

Như vậy có thích hợp không? Cô ngâm mình trong bồn tắm tự hỏi. Thế là, haingười đã là bạn trai bạn gái của nhau rồi sao? Anh nghiêm túc chứ?

Cô tin tưởng mình có sức quyến rũ. Thế nhưng cô luôn nghĩ, Đinh Nhất đốivới cô, e rằng ham muốn nhiều hơn yêu thích. Dù sao bọn họ cũng chỉ mớigặp nhau có hai ngày!

Thế nhưng, cứ đi theo một người đàn ông anh tuấn dũng mãnh, cùng nhau cầmsúng lưu lạc nơi vùng đất chết. Để anh ta bảo vệ mình an toàn ở thế giới này, tựa như cũng là sự lựa chọn đúng đắn…

Bình tĩnh, bình tĩnh. Cô ép buộc bản thân không suy nghĩ miên man nữa. Cô tự nhủ: Điều quan trọng nhất chính là sống sót và tìm được lý do xuyênkhông đến đây!

Nghĩ tới đây, cô cầm lấy vòi sen tỉ mỉ cọ rửa trên người mình. Chỉ mong tẩyđi tinh thần sa sút và vận xui từ khi xuyên không tới nay. Nước nóng nhẹ nhàng theo tay cô chảy xuống người. Bỗng cô kinh hoàng.

A? Đây là cái gì?

Cô quăng vòi sen qua một bên. Cúi đầu nhìn dưới rốn mình chừng mườicentimét, nơi đó nhô ra một nốt màu đỏ. Cô nhớ kỹ trên người mình chưatừng có nốt đỏ nào như vậy.

Thay vì nói nó là nốt đỏ, thật ra lại cảm thấy nó là một cái công tắc kimloại màu đỏ cắm vào da. Lại giấu ở một nơi bí mật như thế, tỏ rõ đây làmột bí mật không thể để lộ.

Nếu nhấn xuống, sẽ xảy ra chuyện gì đây?

Trình Thanh Lam lau khô nước trên người. Mặc quần áo tử tế đứng ở bên giường. Hít một hơi thật sâu, đưa tay phải ra, vén áo và quần soóc lên, bấm vào cái nút màu đỏ kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.