Hoàng Dật nghiêm mặt như vậy liền bị mấy giọt nước mắt cá sấu của Tiểu Quần Quần làm cho nhanh chóng biến mất, giơ hai tay đầu hàng.
Kế tiếp, Hoàng Dật an ủi hồi lâu rốt cục mới khiến cho Tiểu Quần Quần ngừng khóc, sau đó liền ôm nàng hướng Truyền Tống Trận đi vào, chuẩn bị đi Chúng Thần Chi Tháp luyện cấp.
Lúc này, tuyết bắt đầu rơi làm cho thiên địa thành một mảnh trắng xóa. Tiểu Quần Quần cóng đến lỗ mũi đỏ bừng, càng lộ vẻ khả ái. Dọc đường đi, tất cả mọi người nhìn thấy bộ dáng Tiểu Quần Quần như vậy đều không khỏi quay đầu lại nhìn thêm mấy lần, có vài người thậm chí còn đứng lại quan sát, thầm nghĩ đây quả thật là một bé gái tinh sảo khả ái.
"A! Tiểu cô nương khả ái, ngươi mạnh khỏe nha, tới, tỷ tỷ cho ngươi một cái Tuyết Qua! Chúc ngươi Đông Tuyết Tiết vui vẻ." Lúc này, ở một cửa tiệm cửa hàng bên cạnh, một nữ người chơi nhìn thấy Tiểu Quần Quần, nhất thời hai mắt sáng lên, cầm một cái Tuyết Qua trong suốt màu trắng đi tới, nhét vào trong tay của Tiểu Quần Quần, còn không nhịn được đưa tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng một cái.
"Cảm ơn tỷ tỷ." Tiểu Quần Quần ngoan ngoãn cảm tạ một tiếng, lúc này lông mi trên mắt nàng thật dài, còn lưu lại nước mắt mới vừa khóc, để cho người ta nhìn rất là đau lòng.
Kế tiếp, Hoàng Dật cũng không có dừng lại, dưới cái nhìn biến thái của nữ người chơi kia, ôm Tiểu Quần Quần đi xa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-nguc-giam/1861541/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.