"Ông không cần nói nữa! Tôi sẽ không quỳ xuống xin lỗi! Dù cho tôi bị giết đến cấp 1, tôi cũng sẽ không quỳ xuống xin lỗi!" Hoàng Dật kiên quyết nói, lập tức xoay người, mở cửa phòng, đi nhanh đi ra ngoài!
Giờ phút này, hắn giống như là một đứa nhỏ quật cường, không chịu nhận sai, không rõ lí lẽ.
"Ài! Dù sao chỉ là một đứa nhỏ, không hiểu ẩn nhẫn." Rafael nhìn thân ảnh của Hoàng Dật đi xa, lắc đầu thở dài một tiếng.
Ánh nến chập chờn, chiếu vào khuôn mặt già nua, chiếu ra cái bóng mông lung.
. . .
Từ công hội đại sảnh đi ra, Hoàng Dật đi trên đường phố rộn ràng nhốn nháo.
Lúc này, xung quanh tấp nập người, hầu như tất cả mọi người đều đi đến phương hướng của truyền tống trận, muốn truyền tống đến Long Đô, Hoàng Dật đi ngược đoàn người, đi đến hướng chiến giả đại sảnh.
Lúc này, dòng người và Hoàng Dật gặp thoáng qua, bọn họ tốp năm tốp ba nói về trận đại chiến Thánh Vực buổi tối ngày hôm nay.
"Miểu Sát gây ra tội lớn ngập trời, kế tiếp thánh địa Bán Thú Nhân sẽ bỏ qua hắn sao?"
"Miểu Sát lần này là hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Trước đó một trăm anh Thánh Vực Bán Thú Nhân bắt hắn xin lỗi, hắn không xin lỗi, ngược lại đi giết người, cái này không phải muốn chết sao?"
"Nếu như là tôi, tôi đã sớm quỳ xuống xin lỗi, dù sao cũng là một thế giới giả thuyết, quỳ xuống có cái gì đâu, bị giết về cấp một cũng không phải chuyện, cùng lắm thì một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-nguc-giam/1861506/chuong-362.html