🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Muốn tiền không có, muốn mạng thì có một, mày tới đi!" Phong Chí trừng mắt Hoàng Dật, quật cường nói.

"Như vậy chúng ta không thể nói chuyện?" Hoàng Dật nhún nhún vai.

Trên sân lặng ngắt như tờ, trong không khí tràn ngập một vẻ trầm trọng.

Sau một khắc, Hoàng Dật nhìn quanh đoàn người bốn phía một lần, mở miệng, nói ra từng chữ nói: "Ta - tuyên - bố -- "

Ba chữ này nhất thời rõ ràng vang lên tại toàn trường, mang đến một lực áp bách làm cho người ta hít thở không thông!

Ba chữ này, là ba chữ kinh khủng nhất được rất nhiều người chơi công nhận trong Thế Giới Thứ Hai, mỗi khi Hoàng Dật nói ra ba chữ này, kẻ địch nhất định phải chết! Không cách nào trốn tránh, không cách nào được cứu!

Tại Phong Lâm trại, Hoàng Dật lần đầu tiên nói ra ba chữ này, kết quả Trần Úc Tịch ba người bị giết chết tại trước mắt bao người!

Khi Hoàng Dật lần thứ hai nói ra ba chữ này, là Man Chuy thiếu chủ tử vong, ngay cả trại chủ Man Liệt đều cứu không được!

Mà trước đó tại Long Đô, Hoàng Dật sau khi nói ra ba chữ này, là hơn ba mươi vạn người của Phong Chí bọn họ toàn bộ tử vong!

Ba chữ này, giống như là triệu hoán Tử Thần, tràn ngập lực lượng làm cho người ta kinh hãi!

"Dừng dừng dừng! Miểu Sát, anh đừng kích động, có chuyện từ từ nói!" Đúng lúc này, Băng Phong Thủy Hồn nhanh chóng gọi Hoàng Dật lại, hiển nhiên là bị ba chữ này dọa sợ, hắn nuốt nước bọt, nói: "Mỗi người năm trăm kim tệ phải không! Được! Không thành vấn đề, chúng tôi đáp ứng điều kiện của anh."

"Miểu Sát, tôi cũng đáp ứng điều kiện của anh!" Lúc này, Thạch Lỗi cũng nói, không có một chút tính tình.

"Đại ca, anh sợ cái gì, chết thì chết thôi!" Phong Chí hướng Băng Phong Thủy Hồn tức giận nói, ngữ khí kích động không gì sánh được.

"Mày đừng vội, tiền của hai mươi vạn người bọn mày tao cho mượn trước!" Băng Phong Thủy Hồn lập tức kéo hắn lại, thấp giọng nói: "Trước nhịn một chút, sau này có thời gian báo thù. Hiện tại bỏ ra năm trăm kim tệ mua một cái mạng rất có lời, mày không cần nói, miễn cho làm Miểu Sát tức giận, đến lúc đó chúng tao ngay cả cơ hội đền tiền cũng không có."

Phong Chí cắn chặt răng, cũng không còn mở miệng, khuôn mặt bởi vì tức giận mà nghẹn đến đổi sắc.

Hoàng Dật bình tĩnh đứng, nhìn đoàn người bốn phía, trong lòng thở phào một hơi.

Thật ra hắn vừa rồi sau khi nói ra "Ta tuyên bố", phía sau không thể nào nói được nữa, hắn không có khả năng thật sự đi Tuyên Án bọn họ, hắn không có năng lượng thạch đặc thù, không cách nào Tuyên Án nhiều người như vậy, hơn nữa hóa thân của hắn cũng không sức chiến đấu gì.

Cũng may thời khắc cuối cùng, Băng Phong Thủy Hồn dẫn đầu chịu thua, thành công bị hắn hù dọa.

"Được rồi, Miểu Sát, đây là tiền của tôi và ba mươi vạn người của Phong Chí bọn họ, tổng cộng là một trăm triệu năm ngàn vạn kim tệ!" Rất nhanh, Băng Phong Thủy Hồn gom góp ra một túi tiền lớn, đi tới trước mặt của Hoàng Dật, đặt ở trên mặt đất, phát ra tiếng "Leng keng " thanh thúy, đó là âm thanh va chạm của toản thạch tệ, mê người không gì sánh được.

Hoàng Dật đi qua, mở tiền túi nhìn một chút.

Nhất thời, ánh sáng chói mắt từ trong tiền túi phóng ra, bên trong là toản thạch tệ đầy túi, có một vạn miếng, trong suốt trong sáng, tia sáng chói mắt!

Đây là Hoàng Dật lần đầu tiên thấy nhiều tiền như vậy, đợt trước thiếu tiền hoàn toàn có thể trả hết, lại có thể chống đỡ một thời gian phát triển của công hội.

"Miểu Sát, đây là tiền mười vạn thành viên dưới trướng của tôi, tổng cộng năm ngàn vạn!" Lúc này, Thạch Lỗi cũng xách theo một túi tiền đi tới trước mặt của Hoàng Dật, đặt ở trên mặt đất.

Hoàng Dật mở nhìn một chút, túi tiền này nhỏ hơn so với túi trước đó, chỉ có 1/3, ước chừng năm ngàn vạn.

Kế tiếp, Hoàng Dật đem hai túi tiền thu vào trữ vật giới chỉ, sau đó nhìn quanh mọi người một lần, nói: "Được rồi, tao nói lời giữ lời, bọn mày an toàn." Nói xong, hắn lập tức xoay người, một lần nữa đi qua hướng truyền tống trận của Sa Trần trấn.

Một chuyến này, Hoàng Dật chỉ động mồm mép, thì chiếm được một số tiền phong phú trước nay chưa có, so với giết người còn có hiệu qủa hơn! Bất quá cái này cũng không phải thu hoạch duy nhất của hắn ngày hôm nay, kế tiếp còn muốn kiếm thêm một vố như vậy nữa.

Mọi người thấy Sát Thần Hoàng Dật rời đi, rốt cục thở phào một hơi.

...

Lúc này, ở Long Đô xa xôi, bản thể của Hoàng Dật đã đi tới địa điểm tử vong của 20 vạn người Băng Phong Thủy Hồn bọn họ.

Trên mặt đất, tất cả đều là trang bị rậm rạp, lòe lòe chiếu sáng, phủ kín toàn bộ tầm mắt! 20 vạn người Băng Phong Thủy Hồn bọn họ sau khi chết, mỗi người đều rơi ra một trang bị, tất cả đều ở chỗ này. Mà 20 vạn người bọn họ đều là người chơi tinh anh, trang bị trên người đều là cực cực khổ khổ kiếm ra, không phải trang bị của Phong Chí những người đó bị nhốt mấy tháng có thể sánh bằng.

Lần trước Hoàng Dật sau khi giết chết Phong Chí bọn họ ở Long Đô, bọn họ rơi ra phần lớn là trang bị xanh lá, trang bị xanh dương, ngay cả trang bị tím đều rất ít, hắn ngay cả dục vọng nhặt cũng không có.

Mà hiện ở chỗ này, trang bị rơi ra từ 20 vạn người Băng Phong Thủy Hồn, rác rưởi nhất đều là trang bị xanh dương, trang bị tím rất phổ biến, bên trong thậm chí còn có trang bị cam. Hai mươi vạn trang bị bán cho phòng đấu giá, lại là một con số khổng lồ, tài chính phát triển của công hội trên cơ bản đã được rồi.

Kế tiếp, Hoàng Dật bắt đầu nhặt, những cái này đều là vật vô chủ, hắn đi tới đâu, trang bị trong phạm vi có thể tự động thu vào trữ vật giới chỉ, không cần cúi người đi nhặt từng cái. Nhưng mặc dù là như vậy, hắn cũng tốn đủ hai giờ, mới nhặt xong tất cả trang bị.

Trong 20 vạn trang bị, trang bị cam có 17 món! Tất cả đều là trang bị ngoài cấp 60, vừa lúc thích hợp đẳng cấp của Hoàng Dật. Hắn chọn một phen, tiến hành so sánh với trang bị trên người mình, cuối cùng đem 4 món trang bị tím trên người đổi thành trang bị cam, phương diện thuộc tính lại tăng lên một đoạn.

Hiện tại, trong trang bị của trên người Hoàng Dật, trang bị cam đã chiếm đại đa số, trang bị tím chỉ còn lại rất ít, trang bị như vậy cũng đủ đi hoàn thành khiêu chiến chuyển chức!

Kế tiếp, Hoàng Dật lại đi tới phía trước, muốn nhìn có thể đuổi theo Hắc Lang hay không. Nhưng hắn đuổi hồi lâu cũng không thấy tung tích của Hắc Lang, phỏng chừng là trốn đi chữa thương. Hoàng Dật cũng không thèm để ý, chờ Bá Vương trưởng thành xong, hắn là có thể căn cứ móng vuốt của Hắc Lang tìm được bản thể của nó.

Kế tiếp, Hoàng Dật một lần nữa quay trở về Long Đô.

"Miểu Sát, khô lâu ngoài thành đều bị ta thanh lý sạch sẽ!" Vừa về đến Long Đô, Hoàng Dật nghe thấy được âm thanh của Sa Vương, sau đó một con bò cạp từ mặt đất dưới chân của Hoàng Dật chui ra, cũng là Sa Vương sau khi rút nhỏ thân thể.

"Mặt khác, ta phát hiện cái này ở trong Long Đô, tựa hồ là một bảo bối." Lúc này, trên người Sa Vương bỗng nhiên bay ra một quyển da dê, trôi nổi trước mặt Hoàng Dật.

Hoàng Dật hiếu kỳ đưa tay tiếp nhận, đưa đến trước mắt nhìn một chút.

Trên quyển da dê đầy vết rách loang lổ, niên đại tựa như vô cùng lâu, ở trang đầu tiên, viết mấy dòng ngôn ngữ thông dụng của đại lục-- Linh Hồn Tự Khúc. Ở dưới thì vẽ một đống ký hiệu nòng nọc, có một loại cảm giác quỷ dị, giống như là chữ gà bới, không biết rốt cục là vật gì.

"Linh Hồn Tự Khúc?" Hoàng Dật bỗng nhiên nhớ tới trước đó hắn vừa tiến vào Long Đô, nghe trộm vài tên người chơi nói chuyện. Lúc đó có một người chơi nói, trưởng lão của bọn họ nghiên cứu ra một phần bí mật của Linh Hồn Tự Khúc, kết quả có thể dùkhiếnng xác suất luân hồi của bọn họ giảm lại rất nhiều.

Từ điểm này cho thấy, Linh Hồn Tự Khúc tuyệt đối là vật báu vô giá, cho dù chỉ nghiên cứu ra một phần bí mật, có thể giảm xuống xác suất luân hồi của một đoàn đội, cái này nếu như hoàn toàn nghiên cứu, còn không biết sẽ sản sinh công hiệu nghịch thiên gì.

Hoàng Dật lập tức đem quyển da dê cẩn thận thu vào trữ vật giới chỉ, chờ sau này chậm rãi nghiên cứu.

Đến lúc này, Long Đô chi tranh hoàn toàn kết thúc, hắn không chỉ có đem Long Đô chiếm lĩnh, còn đem tất cả kẻ địch đều giết chết, cuối cùng còn chiếm được một số tiền lớn và bảo bối Linh Hồn Tự Khúc, trong một đêm đã giúp công hội chiếm ưu thế thật lớn.

Mà trọng điểm kế tiếp, cũng là phát triển nhân tài.

Hiện nay, Anh Hùng công hội đã chiêu mộ hơn mười vạn người chơi, bên trong cái này bao gồm một trong tứ đại thích khách Trung Quốc Vô Danh Thị, đây là hai người đã thương lượng trước. Vô Danh Thị là cao thủ của Anh Hùng công hội hiện nay, Hoàng Dật đề bạt hắn lên làm Đường chủ của thích khách đường, đó là một quang can tư lệnh, tất cả trong công hội đều phải bắt đầu từ đầu, Vô Danh Thị tương đương với xây dựng cho Hoàng Dật một thích khách đường.

"Sa Vương, t` phải rời đi một ít ngày, qua vài ngày sẽ có một vài thành viên công hội đến đây tiếp nhận Long Đô, ngươi chú ý bảo hộ bọn họ một chút." Hoàng Dật hướng Sa Vương căn dặn.

"Không thành vấn đề." Sa Vương sảng khoái lên tiếng. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Kế tiếp, bản thể của Hoàng Dật rời khỏi Long Đô, đi qua hướng Sa Trần trấn, truyền tống trận của Long Đô bị hỏng, không có cách nào dùng, phải lãng phí rất nhiều thời gian đi đường.

...

Mà bên kia, hóa thân của Hoàng Dật đã rời khỏi Sa Trần trấn, truyền tống tới Thiên Thai thành, sau đó lại truyền tống trở về cứ điểm.

"Anh, anh đã trở về! Đây là bản thể của anh hay là hóa thân vậy?" Hóa thân của Hoàng Dật vừa xuất hiện tại truyền tống trận của cứ điểm, Tiểu Quần Quần đợi lâu liền xông đến, vươn tay nhỏ ôm lấy Hoàng Dật, ngưỡng đầu nhỏ, mắt to chớp chớp, nhìn Hoàng Dật.

"Cái này là hóa thân của anh, bất quá bản thể của anh cũng đang trở về trên đường, chuyến đi này rất an toàn, trạng thái Hồi Quang em thêm cho anh cũng không mất tác dụng." Hoàng Dật sờ sờ đầu của Tiểu Quần Quần.

"Còn chưa có trở về nữa! Em muốn hôn!" Tiểu Quần Quần bỗng nhiên làm nũng lên, chu cái miệng nhỏ nhắn.

Hoàng Dật lắc đầu cười, cúi người hôn một cái trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noản của cô bé.

Đúng lúc này, trong không khí bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện thân ảnh của Tần Thời Vũ, cô ấy vừa lúc login, cô ấy nhìn thấy Hoàng Dật hôn Tiểu Quần Quần, đôi mắt đẹp nhẹ nhàng chớp chớp, nói: "Miểu Sát, em thấy anh chiếm được Long Đô trên diễn đàn!"

"Ừm, anh còn lấy được một số tiền!" Hoàng Dật gật đầu, lập tức từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra túi tiền một trăm triệu năm ngàn vạn kim tệ, đặt ở trước mặt Tần Thời Vũ, nói: "Nơi này là một trăm triệu năm ngàn vạn, em khiến cho trận pháp sư kia lập tức đi sửa chữa truyền tống trận của Long Đô đi, số tiền này hẳn là có thể mua được tài liệu trân quý. Mặt khác, đem tin tức Long Đô được giải phóng truyền bá ra ngoài, hiện tại hải dương khô lâu ngoài Long Đô đã biến mất, chúng ta cấp tốc khiến cho Long Đô sinh động lên, một lần nữa khôi phục diện mạo phồn vinh của thành phố này."

"Được! Vậy kế tiếp anh dự định làm gì?" Tần Thời Vũ hỏi.

"Trước chuyển chức, sau đó đi cắm chiến kỳ phụ thứ hai, xây dựng một thành phố cảng."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.