"Đẳng cấp?" Du Cửu Chi Lộ lắc đầu, " Lúc Miểu Sát đem Phong Lâm trại tiêu diệt, đẳng cấp mới hơn cấp 10, người nào trên thế giới có thể ở cấp bậc ấy làm ra chuyện như vậy? Đẳng cấp với hắn mà nói, đã không phải là nhân tố quan trọng, cho dù dựa theo cậu nói, tôi liên hợp cao thủ của mấy công hội còn lại, mặc dù có thể giết chết hắn, nhưng các người thì sao? Nếu như hắn muốn tới giết các người, các người trốn như thế nào? Các người đều chết, tôi còn cần cái công hội này để làm gì? Long Đô không có, chúng ta có thể tự mình đi xây cái khác, nhưng chọc một người Sát Thần, vậy cả đời đều không xong!"
Trên sân lặng ngắt như tờ, ngay cả tên tráng hán kia cũng cúi đầu, không nói gì thêm.
"Quan trọng hơn là, Võ Vô Địch vừa rồi là chủ động ra tay với Miểu Sát, kết quả Miểu Sát không chi không có giết hắn ta, ngược lại còn thả hắn ta đi. Hắn có loại nhân nghĩa này, chúng ta có thể nào bất nhân bất nghĩa?" Du Cửu Chi Lộ nói xong, nhìn quanh bốn phía một lần, "Trước đây tôi không sáng tạo công hội, các người cũng đã theo tôi, còn không phải bởi vì hai chữ nhân nghĩa, đến bây giờ các người đều đã quên sao?"
Nói xong, Du Cửu Chi Lộ ngữ khí nghiêm nghị, tuyên bố: "Chúng ta lập tức lui lại, lập tức đi chiếm lĩnh Tịch Dương Hạp Cốc của Hoàng Kim Chi Lộ, vị trí địa lý của chỗ đó tốt. Hiện tại, để cho bọn họ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-nguc-giam/1861398/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.