Hoàng Dật ngẩng đầu nhìn thấy Bạch Long vương, lúc này trong mắt ông ta có một tia mệt mỏi, tựa như hút ra những Thiên Phú Chi Huyết vô dụng khiến cho ông ta mất rất nhiều tâm thần. Cái này cũng khó trách, Thiên Phú Chi Huyết dung hợp trong tinh huyết có đủ loại kiểu dáng, muốn hút ra từng cái, chỉ là nghe thôi đã cảm thấy phiền phức. Lúc trước Slark cho hắn Thiên Phú Chi Huyết của Ám Ảnh Chi Vũ thì, cũng chỉ là Thiên Phú Chi Huyết đơn độc của một loại năng lực, cũng không phải tinh huyết của bản thân hắn, không có phiền phức như thế.
Lúc này, một giọt máu từ trên người Bạch Long vương bay ra, lo lửng trong không khí trước người Hoàng Dật, giọt máu này vẫn là màu trắng sữa, nhưng khí tức bên trong lại yếu đi không ít, hơn nữa độ dày cũng trở nên loãng, mơ hồ có chút trong suốt, không có ánh sáng ngọc như trước đó. Nếu như nói tinh huyết trước đó là một giọt sữa, vậy giọt tinh huyết hiện tại giống như là một giọt nước gạo, phai nhạt rất nhiều.
Hoàng Dật đưa tay tiếp được giọt máu, giọt máu không còn cô đọng giống như trước đó, mà là mơ hồ có chút tản ra, hắn lập tức lựa chọn hấp thu.
Nhất thời, tay hắn hiện ra một lực hút, giọt máu lúc đầu còn có thể giữ nguyên hình dạng, nhưng sau đó liền bắt đầu chậm rãi tan ra, thẩm thấu vào da hắn, dũng mãnh vào trong cơ thể, hòa trộn với thú vương chi huyết của hắn.
Nhất thời, một cổ khí tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-nguc-giam/1861295/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.