Hoàng Dật ăn một chút, sau đó ngủ một giấc.
Thời gian dường như đình trệ, trong phòng giam này của Hoa Hồng Ngục Giam, chỉ còn lại một chàng trai đang ngủ say, khuôn mặt của hắn bình an như song gỗ trên cửa sổ, giống như một thiếu niên bình thường nhất trên thế gian, chờ đợi một cô gái xinh đẹp đi vào giấc mộng của hắn.
Nhưng nơi này là Hoa Hồng Ngục Giam, một chổ không có yêu, hắn chỉ có thể một người ngủ ở chỗ này, làm bạn với bốn bức tường đã tróc gần hết lớp vôi.
Người có tín ngưỡng, đã định trước là cô độc, khi hắn lựa chọn trở thành một chiến sĩ, vì tự do của thế giới này mà chiến, cũng đã định trước sẽ mất đi tự do của mình, trở thành một gã tội phạm cô độc.
Bất quá hiện tại, hắn đã có một hy vọng, Thế Giới Thứ Hai giống như là một cửa sổ, hắn có thể từ cánh cửa sổ bay đi, bay về phía ngày mai tràn ngập ánh mặt trời và mùi hoa.
Khi Hoàng Dật tỉnh lại, đã là đêm khuya, bốn phía một mảnh tối đen, các phòng giam khác đều đã tắt đèn đi ngủ, toàn bộ Hoa Hồng Ngục Giam một mảnh yên tĩnh.
Hoàng Dật rời giường, rửa mặt, sau đó đi tới trước cửa sổ, nhìn thế giới bên ngoài.
Bầu trời đêm ngoài cửa sổ đầy sao, trăng sáng lẳng lặng soi sáng hòn đảo nhỏ ngăn cách với nhân thế này, Hoàng Dật cứ đứng như thế ở trước cửa sổ, ngửa đầu nhìn bầu trời bên ngoài, hình thành một hình ảnh cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-nguc-giam/1861235/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.