Mèo trắng nhỏ cắn móng vuốt, do dự một hồi, cuối cùng gật gật đầu nhỏ, tiến vào trong hốc cây nằm úp xuống, mắt to nhìn Hoàng Dật bên ngoài.
Hoàng Dật lúc này mới yên tâm xuống, gật đầu với nó, sau đó một mình đi đến Phong Lâm trại, rất nhanh biến mất = ở chỗ sâu trong rừng rậm.
...
Phong Lâm trại cũng không lớn, chỉ có hơn tám trăm người, cư dân bản xứ bên trong chiếm phân nửa, còn lại đều là người chơi. Dân bản xứ trong Phong Lâm trại đều là Bán Thú Nhân, bộ tộc bọn họ vốn dĩ ở Thiết Nham Bảo Khu của Phong Chuy quốc tại phía nam đại lục, ba mươi năm trước chỗ đó gặp đại quân vong linh của ma vương Ô Tạp Nhĩ càn quét, quốc vương của Phong Chuy quốc ngu ngốc vô năng, vô lực chống đỡ, cuối cùng vong quốc, vô số con dân rơi vào trong nước sôi lửa bỏng. Nhưng bộ lạc Bán Thú Nhân này lại dũng cảm xông ra, thân thể kim sắc của bọn cứng cỏi họ giống như ý chí kim cương của bọn họ, ngăn chặn đại quân vong linh bao vây, ngoan cường phản kháng, cuối cùng thành công thoát khỏi Phong Chuy quốc, đi tới khu rừng này, an cư xuống, hưởng thụ cuộc sống không chiến tranh.
Phong Lâm trại là doanh địa duy nhất xung quanh, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng cũng đầy đủ, ở đây có tiệm thuốc, tạp hoá, thợ rèn, tửu quán, tụ tập mấy trăm người chơi đặt chân ở chỗ này, bên trong phần lớn đều là người chơi chủng tộc của Bán Thú Nhân.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-nguc-giam/1861179/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.