Y rõ ràng hạ chỉ bảo Thái y chiếu cố tốt Chung Túc, lúc này là thời điểm nguy cơ, Thành Phong Nam cư nhiên không thấy đâu!
Hơn nữa Chung Túc lại cư nhiên một chút cũng không có ý báo cho y biết, ngược lại giữ kín như bưng, nếu không phải Dạ Ưng lộ ra tin tức, y còn chẳng biết được gì. Hoàng đế chậm rãi đi qua đi lại trong trướng vài bước, nhíu mày nói, “Vậy trước mắt Tây Nam quân vượt sông Xương Hà còn bao lâu?”
“Dựa theo tốc độ hành quân của Chung tướng quân, hiện tại hẳn là đã đi đến cửa sông Xương Hà.”
“…” Long Nghệ hít vào một hơi, trái tim vốn dĩ trấn tĩnh lập tức nhảy lên cổ họng.
Trận chiến này vốn nằm trong dự đoán của y, bãi miễn hậu cung tất nhiên dẫn đến chiến loạn, nhưng đối với Long thị và giang sơn Phong quốc mà nói, cũng là một cơ hội củng cố vị thế.
Hậu cung tranh đấu cùng mối quan hệ rắc rối phức tạp của chúng thần trên triều đình luôn luôn hỗn loạn, lúc trước giang sơn chưa ổn, y mới lên ngai vị cần phải loại bỏ những thế lực bất đồng chính kiến, không thể không mượn sức triều thần, nay căn cơ vững chãi, trừ đi Lâu thị Khúc thị, bình định loạn lạc Tây Nam, giang sơn thái bình.
Y từng bước bãi miễn hậu cung, đi hay ở, đều dựa vào ý nguyện của phi tần trong cung.
Người đi, Long Nghệ tất nhiên là phân phó cung nhân ban cho tài vật; người ở, trong cung cũng sẽ lưu dưỡng những phi tần đó, lấy lễ mà đãi, chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-loan-ha-tieu-man-yeu/1291162/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.