Cách hai ngày, Tây Nam quân từ sườn núi Hà Lương khởi hành xuất phát về hướng Tấn Nam quan, đến giữa trưa, toàn quân chỉnh đốn tạm nghỉ, Chung Túc cảm giác thân mình thoáng có chút không khỏe, ngồi trong xe ngựa tĩnh dưỡng. Thành Phong Nam kiểm tra mạch tượng của Chung Túc, đứng dậy phân phó người đi sắc thuốc.
Qua ước chừng một canh giờ, Chung Túc mông mông lung lung từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, cũng chưa thấy Thành Phong Nam trở về.
Hắn thoáng sửng sốt, nhíu mày gọi quân cận vệ nói, “Thành Thái y đâu?”
“Thái y mới đi ra ngoài.” Quân cận vệ hồi bẩm.
“Đi đâu?” Chung Túc lại hỏi.
“Thái y nói trong thuốc của tướng quân còn thiếu một loại, tự mình đi kiểm tra.” Quân cận vệ nói.
“Đi bao lâu?”
“Đã có nửa canh giờ.” Quân cận vệ trả lời.
Chung Túc cảm thấy sinh nghi, phái quân cận vệ bên cạnh đến kiểm tra, một lúc sau, quân cận vệ thần sắc vội vàng đi đến, quỳ trước mặt Chung Túc bẩm, “Tướng quân, không thấy Thành Thái y.”
“Cái gì?” Mày Chung Túc nhăn thành một chữ ‘xuyên’ (川),qua một lúc mới nói, “Sao lại không thấy?”
Quân cận vệ đành phải nói, “Binh lính phụ trách nhóm lửa trong quân nói không gặp Thành Thái y.”
Chung Túc sửng sốt, lại phân phó quân cận vệ đi tìm kiếm.
Lúc này rốt cục có tin tức, Ngụy Nhất Thanh trước đó lập công, không để ý Cung Thiếu Hách ngăn trở, mang theo tờ giấy vèo vèo xông lên nói, “Tướng quân, có tin tức của Thái y!”
Chung Túc trực tiếp xuống xe ngựa, cũng không trách tội Ngụy Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-loan-ha-tieu-man-yeu/1291159/quyen-2-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.