Chung Túc rất nhanh lẻn lỏi vào trong cây cối đi về phía trước, tốc độ so với lúc dìu Kỷ Mộ Niên đi nhanh hơn rất nhiều.
Đợi đến khi tiếng người phía sau dần dần nhỏ đi, hắn lại nhịn không được mà liếc mắt nhìn về phía sau một cái.
Cây cối mờ mịt, trước mắt đã không thấy được thân ảnh Kỷ Mộ Niên.
Chung Túc thầm hít sâu một hơi, trong tay gắt gao nắm chặt ngân trâm và ngự đao Kỷ Mộ Niên đưa cho hắn, đẩy nhanh tốc độ, hướng về phía sơn đạo trên Nhất Tuyến Thiên đi tới.
Lúc này đường rời khỏi khe sâu đã bị tướng sĩ Nam Sở đuổi theo ngăn chặn, hắn đành phải vòng đến đỉnh cốc trở về quân doanh.
Đá cao chót vót, Chung Túc lợi dụng địa hình ẩn nấp đi tới, khi tới đỉnh cốc, nhìn một vòng bốn phía khe sâu, chỉ thấy dưới núi nơi được mảng rừng xanh che đậy thấp thoáng có bóng người chuyển động, đợi đến khi hắn tập trung thị lực nhìn kỹ lại, rõ ràng phát hiện trong núi cư nhiên có đại quân Nam Sở đang đóng giữ.
Nỗi kinh hoảng này không nhỏ. Chung Túc nghĩ đến lời nói trước đó của Kỷ Mộ Niên, trong lòng càng cảm thấy bất an.
Hắn rất nhanh đi xuống triền núi, chạy như điên về phía quân doanh Bắc Phong.
Một đường chạy hơn ba dặm, Chung Túc nhìn thấy đại doanh Bắc Phong, nhưng vẫn không dừng lại cước bộ, chỉ tập trung chạy về hướng quân trướng của Kỷ Mộ Niên.
Bên ngoài quân trướng có hai cận vệ đang đứng, thấy là giáo úy mà Kỷ tướng quân tin tưởng, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-loan-ha-tieu-man-yeu/1291134/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.