Qua một lúc lâu, Kỷ Mộ Niên mới nghe được trong điện Hoàng đế lên tiếng gọi. Y hít sâu một hơi, một lần nữa đi vào Dưỡng Tâm điện.
Y phục của Chung Túc có chút không chỉnh tề, trên mặt nét ửng đỏ chưa lui, lúc này nghe được Hoàng đế đột nhiên gọi Kỷ Mộ Niên, mới nhận ra người này vừa rồi sợ là nhìn thấy bộ dáng hôn môi đáng xấu hổ kia giữa mình và Long Nghệ.
Hắn nhanh chóng dùng tay áo lau nước bọt trên mặt, càng lau càng vội, mà trên mặt lại càng thêm ửng hồng, ngay cả lỗ tai và cổ cũng đều đỏ bừng tựa như bị thiêu cháy.
Kỷ Mộ Niên nhìn Long Nghệ, im lặng không nói.
Long Nghệ nghiêng đầu nói, “Tiểu Túc, ngươi trước tới tiền sảnh đợi đi.”
Chung Túc nghe vậy tựa như được cứu vớt một phen, vội vội vàng vàng chạy ra bên ngoài.
Lúc này đến phiên Kỷ Mộ Niên ở bên trong, Chung Túc ở bên ngoài ngắm trời xanh mây trắng.
Kỷ Mộ Niên đem việc sắp xếp cấm vệ quân và ảnh vệ canh chừng Lâm Thắng cung bẩm báo cho Long Nghệ, dừng lại một chút nói, “Hoàng thượng, thần thu được mật tính, Chấn võ tướng quân đã từ tây nam chạy đến kinh thành, qua mười ngày nữa sẽ đến.”
Long Nghệ cười nói, “Lúc này vừa lúc thu hồi Hổ phù trong tay hắn.” Thời điểm y nhắc tới Hổ phù rõ ràng tạm dừng một chút, lại nói, “Mộ Niên, Binh bộ bên kia, rèn luyện thế nào?”
Kỷ Mộ Niên há miệng thở dốc, lại không phát ra một chút thanh âm, cuối cùng ngậm miệng lại đứng đó.
Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-loan-ha-tieu-man-yeu/1291117/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.