Nữ nhân này ánh mắt tuy rằng quẫn bách, nhưng lại trong suốt như nước.
Rơi vào đường cùng, Kỷ Mộ Niên đành phải dẫn theo Chung Túc đến một nhà vệ sinh ở gần đó.
Chung Túc ở bên cạnh nhà vệ sinh do dự đứng nhìn.
“Đây là nam xí phòng, cung nữ xí phòng ở bên kia.” Kỷ Mộ Niên nói.
Chung Túc thế này mới cúi mặt bước đi vào.
Người này thật sự là một đóa kì ba. (1)
Kỷ Mộ Niên hít sâu một hơi, đứng dưới bóng cây bên ngoài mao xí, siết chặt hai nắm đấm kiên nhẫn chờ đợi.
Nữ nhân này tuy rằng chẳng đáng lo lắng, nhưng chuyện Hoàng thượng phân phó, y tất nhiên là không dám cãi lời.
Đợi thời gian ước chừng một khắc, Kỷ Mộ Niên ở dưới tàng cây tới lui vài vòng, vẫn không thấy nữ nhân kia từ trong xí phòng đi ra, nhưng lại có mấy thái giám cung nữ tới tới lui lui, đi qua đi lại vài nhóm người.
“…” Nữ nhân này sẽ không phải là lọt xuống hầm cầu đi.
Lại qua một khắc nữa, Chung Túc vẫn chưa đi ra.
“…” Nữ nhân này thật sự lọt vào hầm cầu rồi sao.
Kỷ Mộ Niên trong lòng nghĩ, do dự có cần hô to gọi một cung nữ đi vào xem xét nghiệm chứng xem mình có đoán đúng hay không. Đúng lúc này, nữ nhân kia sắc mặt có chút khó coi đi ra, chẳng qua trên mặt nữ nhân này toàn vết bùn cùng tro bụi, nếu không nhìn kỹ, sẽ không nhìn ra được manh mối.
Chung Túc tâm tình chưa từng rối rắm như thế này, khuôn mặt hết trắng lại xanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hung-loan-ha-tieu-man-yeu/1291094/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.