Sau khi ngồi trên khán đài một lúc, đài phát thanh thông báo rằng tiếp theo là cuộc đua 400 mét nam, yêu cầu các học sinh tham gia của mỗi lớp chuẩn bị trước cuộc đua.
Sau khi Phương Nam Chi đến thì không nhìn thấy bóng dáng Lý Ngật Chu đâu, Triệu Kha nói, đó là vì Lý Ngật Chu là người tham gia chạy 400 mét của lớp họ, chắc bây giờ anh đang đi thay quần áo, có lẽ lập tức có thể đến đây.
Quả nhiên, vài phút sau, Phương Nam Chi đã nhìn thấy bóng dáng của Lý Ngật Chu ở cầu thang của khán đài.
Bởi vì chuẩn bị chạy nên anh thay một bộ quần áo thể dục, áo đen quần đen, khóa kéo của chiếc áo kéo lên cao nhất, gần như chạm vào cằm. Có lẽ là sợ mồ hôi và tóc làm ảnh hưởng, trên trán anh còn đeo một cái băng đô tóc màu đen, cái này khiến cho da anh rất trắng.
Quần áo của anh rất đơn giản, nhưng mặc ở trên người anh lại rất đẹp, có cảm giác gầy nhưng không mất đi sự khỏe khoắn, vừa tươi sáng vừa trẻ trung.
Không chỉ làm lóa mắt mỗi cô, anh đi lên từ cầu thang, đi qua hai đến ba lớp học, suốt dọc đường đều có người nhìn theo.
Thỉnh thoảng có mấy học sinh nam chào hỏi anh, anh cũng quen thuộc chào hỏi lại, rất được lòng người khác, đôi mắt các nữ sinh dính vào trên người anh đều sáng ngời.
“Hai người các em cũng ở đây hả, Nguyên Hạo đâu, không có ở đây à?” Lý Ngật Chu tán gẫu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2772020/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.