Tay cô và các bạn nữ khác thật ra cũng không tính là nhỏ, thậm chí còn rất mảnh khảnh.
Chỉ dưới sự nhào nắn trong lòng bàn tay anh, nên nhìn nó hơi nhỏ mà thôi.
Trái tim Phương Nam Chi bị ánh mắt anh làm cho tê dại, cô không rút tay lại, chỉ để mặc anh xo a nắn.
Lý Ngật Chu nhìn cô không chớp mắt, không muốn buông tay, anh chỉ cảm thấy cô thật ngoan, nếu không buông tay thì anh sợ mình sẽ nhịn không được mà muốn làm chuyện khác…
Quên đi, lúc này không nên chọc cô.
Lý Ngật Chu hít một hơi, buông tay cô và tựa lưng vào ghế.
“Anh cũng muốn ngủ sao?” Tay bị buông ra, cô cúi người khó hiểu hỏi.
Lý Ngật Chu liếc nhìn: “Ừm, nghỉ một lúc.”
Phương Nam Chi gật đầu, nhỏ giọng nói: “Vậy em ở đây, chút nữa sẽ kêu anh dậy.”
“Được.”
Lý Ngật Chu nhắm mắt, cố tình không nhìn cô, trầm mặc một lúc.
Khi anh mở mắt ra nhìn về phía Phương Nam Chi, cô đã ngủ từ bao giờ.
Lý Ngật Chu cười nhạt, anh dùng áo khoác trên đùi đắp lên người cô.
Hai người đến trường trước khi ký túc xá đóng cửa, Phương Nam Chi quay lại ký túc xá rửa mặt, cô nằm trên giường gửi tin nhắn cho Lý Ngật Chu.
【 Em chuẩn bị ngủ, anh thì sao? 】
Lý Ngật Chu còn chưa ngủ: 【 Anh vừa tắm xong. 】
Phương Nam Chi: 【 Ồ. 】
Lý Ngật Chu: 【 Có kế hoạch gì cho ngày mai không? 】
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771062/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.