Ánh mắt Phương Nam Chi rõ ràng lộ ra vẻ run rẩy.
“Chỉ ngủ thôi, nghĩ gì đó?” Lý Ngật Chu cười như không cười nhìn cô.
Phương Nam Chi liếc mắt sang một bên: “Em, em biết mà, em có nghĩ gì khác đâu.”
“À, vậy đi thôi.”
“Dạ.”
Hai người quay về Đinh Thịnh, Lý Ngật Chu đi tắm trước, Phương Nam Chi rảnh rỗi không có chuyện gì, đi dạo một lúc ở trong phòng dụng cụ để mô hình của anh, nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, mới đi ra.
“Anh xong rồi ạ?”
Lý Ngật Chu đổi thành bộ đồ ngủ ở nhà, chất liệu mềm mại, nhìn vô cùng thoải mái.
Anh ừ một tiếng, bước đến ôm người vào trong lòng.
Phương Nam Chi ngoan ngoãn làm tổ trong cái ôm anh: “Không đi ngủ ạ.”
Lý Ngật Chu: “Đi thôi.”
Lý Ngật Chu cứ coi cô giống như búp bê, ở tư thế này bế người lên, di chuyển vào trong phòng.
Phương Nam Chi đã đến nhà anh vài lần, nhưng từ trước đến giờ chưa từng đặt chân vào phòng của anh, sau khi tiến vào trong cô mới nhìn lướt qua, phòng của anh trống hơn so với phòng khách bên ngoài, cần phải làm phong phú hơn, nhìn chung cũng có chút sức sống.
Giường rất to, có lẽ khoảng hai mét, chăn ga gối đệm đều là màu xám bạc, rất gọn gàng, một chút nếp nhăn đều không có.
Hai người hôn cũng đã hôn, ôm cũng đã ôm rồi, nhưng chưa từng ngủ chung giường, vì vậy nhìn chiếc giường đó, trong lòng Phương Nam Chi vẫn rất căng thẳng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771053/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.