Em bé còn chưa chào đời mà đồ đạc trong nhà về trẻ con đã đầy ắp, phần lớn đều là bạn bè đưa tới, ví dụ như Hứa Đình Ưu, bởi vì không biết là trai hay gái nên mỗi thứ cô ấy đều tặng hai màu sắc tới đây.
Cho dù Phương Nam Chi chê cô ấy lãng phí thì cô ấy cũng vui vẻ tặng không biết chán.
Hôm nay, Hứa Đình Ưu và Tống Sơ Tuyền đến nhà bọn họ ăn cơm, lại mang theo quà, nhưng hôm nay không phải cho cục cưng chưa sinh, mà là cho Phương Nam Chi.
Bụng của Phương Nam Chi đã lớn hơn một chút so với lúc mang thai bốn tháng tuổi, nên hai người bọn họ mua cho cô một chiếc váy bầu mới. Sau bữa tối, ba người ở trong phòng thay đồ tháo bao bì ra.
“Trên thực tế, những bộ quần áo này không thể mặc được lâu, cậu đừng mua cho tớ nhiều như vậy…”
Hứa Đình Ưu: “Vậy càng phải mua, mua cho cục cưng nhiều như vậy rồi, đương nhiên cũng không thể quên cậu được.”
Cô ấy tháo chiếc váy dài ra, vui mừng nói: “Chính là cái này chính là cái này, siêu cấp đẹp luôn. Tớ và chị Sơ Toàn đi dạo lâu như vậy, đồng thời liếc mắt một cái là nhìn trúng cái này, bọn tớ đều nhất trí cho rằng cái váy này siêu hợp với cậu!”
Hứa Đình Ưu cầm chiếc váy dài dệt kim màu be trong tay, chất liệu mềm mại, sờ lên giống như chạm vào một đám mây, nghĩ cũng không cần nghĩ cũng biết mặc vào nhất định sẽ vô cùng thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-ruc-ro/2771016/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.