Chén trà trong tay độtnhiên rơi xuống "xoảng" một cái xuống mặt bàn, những ngón tay trắngthon bỗng co lại.
"Hãy nói rõ hơn mộtchút đi", Phương Thần chau mày
"Tôi nghĩ có lẽchính Alex cũng không biết điều này. Cậu ta đã không điều tra vê hoàn cảnh củacô, điều này thật không hợp với tác phong vốn có của cậu ta chút nào. Nếu cậuta biết cô là cô em gái của Lucy đáng yêu thì sẽ có phản ứng như thế nàonhỉ?", Jonathan vuốt chiếc cằm nhọn như đang trong tưởng tượng, nụ cườicàng trở nên kỳ quặc và bí hiểm: "Tôi rất chờ đợi điều đó".
"Y của anh là chịgái tôi đã từng ở bên Hàn Duệ?"
"Hoàn toàn chínhxác. Thế nào, thì ra ngay cả cô cũng không biết chuyện này à?", Jonathanchớp chớp mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên.
Nhưng Phương Thần khôngnói gì nữa, còn tỏ vẻ không thèm để ý đến nét mặt và vẻ ngạc nhiên của anh ta.
Cô biết chuyện đó.
Hoặc nói cách khác, côđã từng đoán về chuyện này từ lâu, hôm nay nó đã được chứng thực.
Thì ra cô đã đoán khôngsai.
Thì ra Lục Tịch đã từngở bên Hàn Duệ.
Nhưng Hàn Duệ đã nói,anh ta chưa từng yêu bất cứ một cô gái nào.
Nếu vậy, Lục Tịch cũngnằm trong số đó?
Chị ấy đã ở bên anh ta,nhưng anh ta không hề yêu chị ấy, thậm chí từ trước tới nay chưa bao giờ nhắcđến chị ấy.
Phương Thần cũng thửthăm dò, với đủ mọi cách, nhưng từ trước tới nay chưa bao giờ nghe thấy hai từLục Tịch từ miệng của Hàn Duệ, như thể trong thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278731/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.