Sau khi lái xe thuận lợitrở về biệt thự, A Thiên đã rời đi. Bữa tối vẫn vắng vẻ như cũ. Vì chỉ có mộtmình nên Phương Thần ăn chút gì đó, rồi định lên gác đi nghỉ.
Dường như cô cũng đãquen với cuộc sống như vậy, hơn nữa Hàn Duệ bận suốt ngày, thường thì đến đêmkhuya mới về và lúc ấy thì cô đã ngủ, chỉ đến khi xuống lầu vào buổi sáng hômsau cô mới nhìn thấy anh đang ngồi đọc báo bên bàn.
Buổi sáng đầu tiên khicô tới đây, anh đã đặt tờ báo xuống hỏi cô: “Tối hôm qua ngủ thế nào?”, giọngnói rất dịu dàng, khiến cô bất giác sững người.
Lúc đó anh chỉ chau mày:“Vẻ mặt em sao thế?”.
Cô đã lắc đầu rất nhanh,trả lời: “Cũng rất tốt”.
Anh lại một lần nữa rồimới cúi đầu trở lại trang báo, vẻ hàilòng.
Kể từ hôm ấy, hầu nhưsáng nào anh cũng hỏi những câu tương tự, còn cô thì trả lời mỗi ngày một lưuloát hơn, thậm chí còn không quan tâm đến sự khác thường so với lúc trước nữa.Cho đến một hôm, khi bữa ăn sắp kết thúc, cô đang uống nốt chỗ sữa còn lạitrong ly, thì nghe thấy ở phía đối diện có tiếng động, Hàn Duệ cầm chiếc áokhoác đi tới, đột nhiên cúi xuống hôn lên đỉnh đầu cô.
Anh ta lại đang chơi trògì nữa không biết? Cô thực sự không kịp phản ứng, suýt chút nữa bị sặc sữa vàsau cùng thì thấy anh cười rất rõ, cứ như thể bắt gặp chuyện gì đó rất thú vị,rồi quay người bỏ đi vẻ rất sảng khoái.
Đầu óc cô thực sự bị anhlàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278721/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.