Tạ Thiếu Vĩ cùng hai ngườikhác đến ngay sau đó, Phương Thần vừa đỡ Hàn Duệ nằm xuống giường thì chuôngcửa đã vang lên.
Trước khi mở cửa, PhươngThần cẩn thận nhìn qua lỗ khóa, sau khi x
ác định rõ người đến mớimở cửa cho vào.
Cô đưa tay ra hiệu chỉvề phía phòng khác cho mấy người đó, rồi đi vào bếp rót nước uống, khi quay lạithì đã thấy một người trẻ tuổi đang dùng kéo cắt áo của Hàn Duệ.
Phương Thần đứng ở cửa,chau mày, nói: “Các anh định điều trị vết thương cho anh ta ở đây à?”.
Phương Thần nghĩ rằngmình đã tỏ rõ sự ngạc nhiên và không vừa lòng của mình một cách hết sức rõràng, nhưng ba người đàn ông kia vẫn không thèm quay đầu lại nhìn cô một lần.
Lúc này, người nằm trêngiường kia mới là tiêu điểm chú ý của họ, còn cô thì chỉ như không khí.
Sau cùng thì vẫn làngười đàn ông cao to, vạm vỡ nói bằng giọng băm bổ: “Bây giờ đại ca không cửđộng được”. Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, thái độ cũng hung hăng, hống háchgiống như Hàn Duệ.
Cô mấp máy môi, địnhphản đối, nhưng nhìn thấy Hàn Duệ nằm yên trên giường, cùng với động tác từ bàntay của người đàn ông trông giống như bác sĩ, vết thương vỗn dĩ đã ngừng chảymáu giờ đây máu lại tiếp tục ồ ạt chảy ra, từng giọt đỏ tươi nhỏ trên tấm gagiường mới thay, tạo thành một khoảng đỏ sẫm nhìn mà thấy sợ.
Cuối cùng thì cô cũngnhìn thấy rõ vết thương của Hàn Duệ, đó là một vết rách dài tới mười phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-mong-manh/3278697/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.