🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thương Tình Xuyên đứng yên như trời trồng, kêu cô xin lỗi ông ta, cô không làm được. Cô sai ở chỗ nào, tại sao phải xin lỗi chứ?



Chợt, ông ta tức giận đẩy mẹ cô sang một bên, một chút nương tay cũng không có.



Cô vội vàng chạy đến đỡ mẹ cô dậy: "Mẹ, mẹ có sao không?"



"Mẹ... mẹ không sao, con đừng lo."



"Ông làm gì vậy? Có gì thì nhắm vào tôi đây này." Cô bực bội quát, chưa bao giờ mà cô lại chịu ủy khuất đến như vậy.



"Nhắm vào mày? Tao nói cho mày biết, nếu mày mà ly hôn với Mộc Phi thì sau này mày đừng hòng mang họ Thường nữa, tốt nhất là cút khỏi mắt tao, cả mẹ mày cũng vậy. Đường bao giờ nghĩ đến việc bước vào Thường hia một lần nữa." Ông ta vô cùng nghiêm túc, chắc chắn là không phải hù doạ.



Cô nghiến chặt răng: "Đuổi thì đuổi, tôi cũng chẳng thèm ở lại đây."



Nói xong cô đỡ mẹ cô vậy: "Mẹ, mẹ con mình đi, đừng ở đây chịu thêm tủi nhục nữa."



Nhưng mẹ cô lại nắm lấy tay cô khóc than: "Tình Xuyên, rốt cuộc con bị sao vậy? Sao con có thể nói với cha con như vậy? Con mau xin lỗi đi, mau nhẫn sai với ba con rồi trở về Mộc gia đi con. Con nghe lời mẹ, nghe con."



Cô không hiểu tại sao mẹ cô lại nói như vậy, sao bà ấy có thể nhẫn nhục, chịu đựng ông ta bao nhiêu năm như thế. Còn muốn cô tiếp tục cầu xin sự thương hại của Mộc Phi, cầu xin anh ta đừng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-chieu-roi-long-em/2730072/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.