Lúc này Tình Xuyên vẫn đang nằm ở sofa lướt lướt điện thoại, còn anh thì ôm mát tính làm việc. 
Bỗng dưng cánh cửa lại được mở ra, bước vào là một người phụ nữ xinh đẹp với nốt ruồi lệ ở dưới mắt. 
Tình Xuyên nhìn thấy cô ta liền đoán được là ai, Từ Chỉ Giai. 
Cuối cùng thì nhân vật quan trọng nhất cũng đã xuất hiện rồi. Cô lại muốn xem xem, cô ta muốn làm gì. 
"A Phi, anh sao rồi?" Cô ta dường như không thèm liếc nhìn cô dù chỉ một cái, cứ vậy mà bước đến chỗ của anh. 
Mộc Phi cau mày, hất tay của cô ta ra: "Cô là ai?" 
Từ Chỉ Giai đỏ mắt, nét mặt hiện lên sự đau khổ: "Em là Từ Chỉ Giai, anh không nhớ em sao?" 
"Từ Chỉ Giai?" Anh quay sang nhìn cô, ý muốn hỏi cô ta là ai. 
Nhưng cô lại nhún vai, không muốn tiếp tục nhìn đang cẩu nam nữ này tình tứ trước mặt mình nữa: "Tôi ra ngoài trước, trở lại không gian cho hai người." 
Mộc Phi tặc lưỡi, anh đẩy cô ta ra, sau đó bước xuống giường, bước đến nắm lấy cổ tay cô: "Cô muốn đi đâu?" 
"Anh buông tôi ra đi, anh làm vậy thì cô ta sẽ đau lòng lắm đó." Cô muốn rút tay lại nhưng anh lại càng nắm chặt hơn nữa. 
"Nói rõ đi!" Anh nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng như băng sơn. 
"Còn nói rõ gì nữa? Không lẽ anh chưa nhận ra sao? Cô ta chính là nhân tình của anh, à không, là người trong lòng của anh mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-chieu-roi-long-em/2730058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.