Sau khi Mộc Phi trở về nhà đã là ba giờ sáng, anh lập tức trở về phòng, nhân lúc cô đang ngủ say, anh đã trèo lên giường, nhẹ nhàng đặt nụ hôn nồng nặc mùi rượu lên môi cô. 
Trong màn đêm tối, tay anh luồn vào trong váy ngủ của cô, nâng đùi cô lên, muốn cởi quần lót của cô ra. 
Từ cơn mê man tỉnh dậy, cô nhận ra có điều gì đí không đúng, đây không phải là mơ. 
Lúc này Tình Xuyên vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, cô ngơ ngác nhìn anh, trong lòng cảm thấy bất an. 
"Anh... anh sao vậy?" 
Vừa dứt câu, anh đã sợi dây của váy ngủ tuột xuống bả vai cô, anh cúi người xuống, dùng nụ hôn dẫn dụ cô, điêu luyện cởi chiếc váy của cô ra. 
Anh vùi đầu vào cổ cô, dể lại dấu vết của riêng anh, tạo một ấn ký, sau đó lại cắn lên xương quay xanh của cô. 
"Anh bị điên rồi sao?" Cô muốn đẩy anh ra nhưng lại bị anh đè chặt hai tay xuống giường, anh ghé sát vào tai cô. 
Anh thì thầm: "Đúng, tôi điên rồi." 
Hơi ấm phả vào tai cô khiến cô rùng mình, vùng vẫy muốn thoát ra. 
Nhưng Mộc Phi lại nhanh chóng tháo dây thắt lưng ra, trói chặt hai tay của cô, đồng thời đưa lên đỉnh đầu: "Tôi muốn cô, rất muốn cô..." 
Anh thở dốc, chưa gì đã bắt đầu lột sạch quần áo ra, cũng tiện tay giúp cô cởi quần lót. 
"Anh... anh mau thả tôi ra!" Tình Xuyên hét lên, có chút sợ hãi với ánh mắt dã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-chieu-roi-long-em/2730003/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.