Đột nhiên, Ý Vãn cảm thấy có hơi lạ, đầu óc choáng váng, cơ thể nóng lên không rõ lí do, cứ như có thể thứ gì đó đang lan ra trông cơ thể cô.
Đến ngồi cô cũng không thể ngồi vững, Mã Khiên Vũ nhanh tay đỡ lấy cô, để cô ngã vào lòng mình.
"Cô say rồi." Anh ta nói, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên mái tóc cô, ánh mắt ẩn ẩn tà niệm.
"Tôi không say." Cô nhỏ giọng, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng rất đáng yêu.
Mã Khiên Vũ dìu cô dậy: "Để tôi đưa cô đi đến một nơi, chắc chắn cô sẽ thoải mái."
Ý Vãn vội đẩy anh ta ra: "Anh muốn giở trò gì? Tôi không dễ bị gạt như vậy đâu. Tôi không có đủ tiền để qua đêm với một ông chủ như anh đâu."
Anh ta khẽ cười, vươn tay ôm lấy eo cô khiến cô lảo đảo ngã vào lòng anh ta, bàn tay hư hỏng của anh ta di chuyển xuống, đặt lên mông của cô, trong mắt hiện lên tia biến thái: "Nếu tôi nói, tôi sẽ miễn phí cho cô thì sao?"
Tâm trí cô mơ hồ, híp mắt cười lớn: "Miễn phí? Anh đang bán thân cho tôi với giá không đồng đó à? Nhưng không phải người chịu thiệt là tôi sao?"
Mã Khiên Vũ nhún vai: "Sao có thể? Nếu cô muốn, tôi sẽ cam tâm tình nguyện làm bạn trai của cô, có được không?"
Ý Vãn hất tay anh ta ra: "Tôi không cần."
Mã Khiên Vũ lại nắm lấy cổ tay cô, anh dùng sức ôm lấy eo cô, phả hơi nóng vào tai cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-chieu-roi-long-em/2729962/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.