Nghiêm Thiên Dự nới lỏng cà vạt, anh đẩy Ý Vãn xuống giường, hơi thở dồn dập phả vào cổ của cô.
Anh điêu luyện cởi bỏ chiếc váy của cô ra, tay sờ soạng lung tung khắp cơ thể cô, cắn nhẹ vào xương quay xanh của cô.
"Ưm..." Cô khẽ rên lên một tiếng: "Hôn... hôn... muốn hôn."
Anh nhếch môi, cúi người xuống gặm lấy bờ môi đỏ mọng của cô, cởi bỏ đi nội y của cô, bàn tay anh đặt ở bầu ngực căng tròn, mạnh bạo xoa bóp một cách không thương tiếc.
Đột nhiên, anh ngồi bật dậy, cởi từng cúc áo sơ mi rồi lại gấp gáp cúi người xuống ôm lấy cơ thể nhạy cảm của cô, liếm láp vành tai cô, cắn nhẹ vành tai cô.
"Ý Vãn... cô giỏi lắm, rất biết cách hưởng thụ."
Lời nói của anh như là cơn gió ấm thổi vào tai cô, khiến cô không khỏi rùng mình, tay bấu chặt vào cánh tay của anh.
Nghiêm Thiên Dự nâng chân cô lên, ánh mắt đặt ở cái lỗ nhỏ đang khép mở ở giữa hai chân cô.
Ý Vãn đỏ mặt, cô vội che lại: "Đừng nhìn..."
Nhưng anh không nhưng nhìn chăm chú hơn mà còn sờ vào, vuốt ve nó, chậm rãi cho ngón ray vào,một ngón rồi lại hai ngón.
Cơ thể Ý Vãn co rút, gai mắt nhắm lại, cực lực kiềm chế âm thạnh vụn vỡ nơi cổ họng.
Nghiêm Thiên Dự cúi người xuống, chiếm lấy đôi môi đang mím chặt của cô, dùng lưỡi cạy miệng cô ra, tiến sâu vào trong khoang miệng cô, khiến cô như sắp ngạt thở.
Anh thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hoang-hon-chieu-roi-long-em/2729958/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.