(Văn án)
Ta bị vị hôn phu chê là con gái nhà quê, kiên quyết từ hôn.
Trở thành trò cười cho các tiểu thư quý tộc khắp Kinh thành.
Phụ thân khuyên ta nên xuất gia làm ni cô, kế mẫu lại tặng ta một dải lụa trắng.
Tại Quốc Tử Giám, ta say rượu, liều mình quyến rũ một vị thư sinh tuấn tú, lần đầu thử nếm hương vị mây mưa.
Sau này, ta vẽ bức "Lạc Hạ Cô Vụ Đồ", một bức tranh bán được mười vạn lượng vàng, danh chấn khắp Thượng Kinh.
Trong yến tiệc mùa xuân, thám hoa lang Cố Yến Chi vì ta mà làm thơ, nhắc lại ước hẹn năm xưa.
Ta bị thư sinh tuấn tú chặn lại trong phòng, hắn ôm ta lên bàn sách, mắt đỏ hoe mà chất vấn:
"Đã ngủ với trẫm nhiều lần như vậy, còn không chịu cho trẫm một danh phận? Hử?"
1
Ta tên là Lâm Thanh Ngọc, năm nay tròn mười lăm tuổi.
Mẫu thân ta học thức uyên bác, tài hoa xuất chúng, là một vị tiên sinh dạy học ở huyện Thượng Ngô.
Ta theo họ mẹ, tuy cuộc sống không mấy dư dả, nhưng mẹ ta lại rất đỗi lãng mạn.
Trồng hoa, nuôi cá, đánh đàn, vẽ tranh… Mẹ thường đưa ta đi du ngoạn khắp danh sơn Đại Xuyên, cuộc sống thật thư thái và bình yên.
Thế nhưng, trời cao không chiều lòng người, một cơn sốt cao đã cướp đi sinh mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ho-phach-dung-day-trong-chen-ngoc/3625325/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.