Liễu Trạch úp úp mở mở mập mờ ứng phó hết với một nhà tạp chí lớn, liền nhận được điện thoại của Tiểu Tình. Không làm không chết. Giọng của Tiểu Tình vội vàng hấp tấp: "Chị Liễu!" Liễu Trạch nói: "Làm sao vậy?" Tiểu Tình: "Em cảm thấy được Nhiễm Nhiềm cùng Lâm Ngưỡng có biến!". Liễu Trạch nhướng mày: "Có ý gì?". Tiểu Tình đem chuyện mình vừa mới nhìn thấy, nghe thấy, thêm mắm thêm muối nói lại một lần, chỉ hận là đang gọi điện thoại chứ không phải là đối mặt, không thể tự mình diễn dịch một lần nữa với Liễu Trạch. Liễu Trạch không tin tưởng lắm: "Chương Nhiễm Nhiễm ngu ngốc lại không dấu được chuyện, nếu quả thực có cái gì đó với Lâm Ngưỡng, không có khả năng dấu diếm chị." Tiểu Tình nói: "Em cũng hiểu được! Chẳng lẽ Lâm Ngưỡng đối với Nhiễm Nhiễm là vừa thấy đã yêu?" Liễu Trạch: "Tiền Tiểu Tình, chị cảnh cáo cô không được suốt ngày mê mẩn những thứ phim thần tượng ngu đần kia." Tiểu Tình yết ớt giải thích: "Đều là Nhiễm Nhiễm xem, em chỉ đi theo nhìn một chút..." Liễu Trạch: "Có điện thoại rồi, không cùng cô tán dóc chuyện quỷ này nữa, cô hôm nay tan việc có thể nghỉ ngơi." Liễu Trạch cúp điện thoại của Tiểu Tình, phát hiện người gọi đến lại là Kha Việt. Nhắc đến người tên Kha Việt này có hơi chút phức tạp, hiện tại cùng Liễu Trạch lưu lại Studio Cách Mộc, quan hệ không phải là nông cạn. Boss Lưu Quyền của Liễu Trạch, vốn là Phó tổng giám đốc hình ảnh của Hoa Diệu một trong hai công ty lớn của ngành giải trí, hắn cùng với cấp trên của Hoa Diệu có chút mâu thuẫn, liền một mình ra đi khai sáng sự nghiệp, nhưng hắn cùng ông chủ Hoa Diệu là Kha Hằng quan hệ coi như là không tệ, cho nên công việc này trên thực tế là cũng dựa vào Hoa Diệu, có thể hưởng một chút quan hệ và tài nguyên của Hoa Diệu. Hai năm trước lúc Lưu Quyền ra đi, dẫn theo hai người dưới quyền rất đắc lực và có tài là Liễu Trạch cùng Vương Thái Cốc theo. Lúc hai người ở Hoa Diệu được Lưu Quyền chiếu cố rất nhiều, mình cũng hăng hái tranh giành khu vực đường của diễn viên không ít, lần này ra đi, coi như là buông tay đánh cược một lần. Lúc đó Lưu Quyền cũng dẫn theo mấy nghệ sĩ có chút danh tiếng ra đi, nhưng cái này là không đủ, mà Lưu Quyền lại phát hiện ngành giải trí hiện nay tiểu thịt tươi đang hoành hành, lại hết sức thiếu tiểu hoa đán mới lạ. Có nữ minh tinh nổi tiếng nhưng lớn tuổi, có người đổi nghề làm đạo diễn hoặc nhà sản xuất phim, có người dứt khoát kín đáo lập gia đình, có người đã đứng vững gót chân, không phải một nữ chế tác lớn thì không nhận. Dưới tình trạng như vậy, một nữ chế tác nhỏ, hoặc là phối hợp một nữ chế tác lớn, nhưng thật ra là tương đối thiếu thốn. Trên thị trường sôi nổi tiểu hoa đán hơn hết những người kia, thời gian dài không thể thiếu được có người xem than phiền thẩm mỹ mệt nhọc, mà trên thị trường tiểu thịt tươi nhiều vô số kể, một mực lại để cho tiểu thịt tươi đóng vai chính cùng nữ diễn viên phụ lớn tuổi quả thực không ăn khớp... Lưu Quyền nhắm ngay cái thị trường này cùng cơ hội này, ý định ký kết thêm mấy nữ minh tinh mới nữa. Liễu Trạch cùng Vương Thái Cốc đối với chuyện này đặc biệt để ý, mỗi ngày chạy từng cái trường học xong nếu không có lại đi bộ trên đường cái, quả thực là tự thân đi làm, bởi vì đều hiểu được chính mình ký kết được người, sẽ quyết định địa vị của bản thân trong tương lai. Cuối cùng tại phương diện tiểu hoa đán, Liễu Trạch ký kết với Chương Nhiễm Nhiễm, Vương Thái Cốc ký kết với Triệu Vân Băng. Tuy nhiên người dưới trướng của Liễu Trạch còn có Thanh Y một nữ diễn nhỏ cùng một tiểu thịt tươi mạnh mẽ, cũng không có thua Vương Thái Cốc, nhưng ở chỗ Chương Nhiễm Nhiễm, Liễu Trạch biết rõ chính mình hoàn toàn thua. Ý của bên Hoa Diệu, cũng tương đối coi trọng Triệu Vân Băng, công ty Hoa Diệu quá lớn, rất ít kí kết nhân vật mới, nếu như cần nhân vật mới, sẽ tận lực cho Cách Mộc, Triệu Vân Băng và Chương Nhiễm Nhiễm tuổi tác chồng chéo, cuối cùng vẫn là Triệu Vân Băng có thể bắt được tài nguyên. Về phần Kha Việt, là em trai ruột của ông chủ Hoa Diệu- Kha Hằng, hai năm qua Kha Hằng liên tục chiến đấu ở chiến trường sản nghiệp, Hoa Diệu gần như giao cho Kha Việt quản lý, Kha Việt trước ở công ty, thành tựu lớn nhất là đem điện ảnh và truyền hình của cướp lại cho bên Lâm Ngưỡng, cũng coi là một nửa đại diện cho Lâm Ngưỡng, hai người vẫn là bạn bè. Bạn gái của tôi quỷ dị. Liễu Trạch có thể đoán được Kha Việt sẽ quản chuyện này, nhưng không nghĩ đến hắn sẽ đích thân gọi điện cho mình, Liễu Trạch cùng Kha Việt tổng thể mà nói không tính là quá quen thuộc, tại khi đó lúc Liễu Trạch đi theo Lưu Quyền còn có chút mâu thuẫn nhỏ không quan trọng, đối với hắn cũng sờ không trúng, chỉ có thể tiếp điện thoại một cách ôn nhu: "A lô? Kha tổng?". Liễu Trạch cảm giác giọng của mình giống như giọng của tú bà. Giọng của Kha Việt so với cô còn ôn hòa, nhưng mang theo ý lạnh: "Liễu Trạch, Chương Nhiễm Nhiễm cái người dưới tay của cô rất có bản lĩnh đấy." Đây là khởi binh vấn tội hả? Liễu Trạch: "Ơ kìa, tôi đang muốn xin lỗi anh đây, Nhiễm Nhiễm của chúng tôi nói, sự việc ở buổi hòa nhạc chỉ là một trận hiểu lầm, cô ấy cũng không muốn như vậy." Trà Bạch Liên núi tuyết cao cấp, Kha tổng tới làm một bình đi. Kha Việt cười lạnh một tiếng: "Để cho cô thu thập một chút về Chương Nhiễm Nhiễm kia, Lâm Ngưỡng vừa ý cô ta." Liễu Trạch: "..." Kha Việt thế nào lại giống như thực sự đem cô trở thành tú bà rồi. Liễu Trạch há to miệng, đang muốn nói chuyện, Kha Việt liền nói: "À, cô đừng hiểu lầm, Lâm Ngưỡng vừa ý cô ta là thích hợp để làm bạn gái giả, ngày mai chúng tôi bên này có buổi họp báo, khoảng hai giờ chiều cô đến Hoa Diệu một chuyến, tới trực tiếp phòng làm việc của tôi, chúng ta ăn khớp lời nói một chút." Trên trời hạ xuống niềm vui, thực sự là trên trời hạ xuống niềm vui! Liễu Trạch lập tức khôi phục lại giọng điệu của tú bà một lần nữa: "Ôi chao, cái này thật đúng là tiện nghi cho Nhiễm Nhiễm của chúng tôi, được được được, nếu Kha tổng ngài đã mở miệng, tôi cung kính không bằng tuân mệnh rồi, thật ra thì..." Mới làm bộ làm tịch được đến một nửa, đối phương truyền đến âm thanh vô tình "Tút tút tút". Liễu Trạch: "..." Chết con nhà giàu, thật không có lễ phép. Tâm tình Liễu Trạch rất tốt, quả thực muốn nhảy một điệu trong phòng làm việc. Khó trách Tiểu Tình vừa mới nói Lâm Ngưỡng còn đưa Chương Nhiễm Nhiễm về nhà. Cô đã biết rõ, cái khuôn mặt này của Chương Nhiễm Nhiễm không thể nào không có chỗ dùng được! Chí ít có tư cách được Lâm Ngưỡng coi như đối tượng che chở. Chắc hẳn hiện tại Nhiễm Nhiễm cũng đã biết cái tin vui này, thật sự là vô cùng vui vẻ. Vui mừng, quá vui mừng rồi. *** Ở bên trong não của Liễu Trạch đã cười lệch cả miệng, Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở vị trí ghế phụ cạnh tài xế, trên mặt gần như viết bốn chứ: cười không nổi. Cô nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Lâm Ngưỡng, lại thu hồi ánh mắt, lại liếc mắt nhìn... Lâm Ngưỡng mắt nhìn phía trước, lúc đến đèn đỏ thì chậm rã đạp phanh lại, quay đầu nhìn cô: "Cô có thể nhìn quang minh chính đại một chút." Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng thu hồi ánh mắt, trừng mắt nhìn về phía trước, lỗ tai đỏ bừng. Lâm Ngưỡng: "Có cái gì muốn hỏi, có thể hỏi, tương lai sau này lại không có cơ hội." "Tương lai?" Chương Nhiễm Nhiễm bắt được chữ mấu chốt, "Tương lai ngày sau, sẽ như thế nào?" Trái đất nổ tung? Vũ trụ sụp đổ? Zombie bao vây thành? Cô rõ ràng cảm thấy cực phẩm phúc tấn như vậy cũng không tệ. Lâm Ngưỡng nói: "Ngày mai bên này tôi có buổi họp báo." Chương Nhiễm Nhiễm khẩn trương nói: "Vâng, thừa nhận hay là sao?" Cô cũng ngại nói là thừa nhận tình yêu. Lâm Ngưỡng: "Ừ". Rốt cuộc Chương Nhiễm Nhiễm nhịn không được hỏi: "Tại sao lại là tôi?" Cho dù Lâm Ngưỡng thật sự là gay, muốn tìm một người phụ nữ để làm bia đỡ đạn, nhìn thế nào cũng không nên là cô mới đúng. Lâm Ngưỡng nhìn cô một cái thật sâu: "Cô chắc chắn đây là tôi chọn hay sao?" Cái này... Cũng đúng, đây là cô chủ động trước, Lâm Ngưỡng cũng là thuận thế mà làm. Nếu như hiện tại Lâm Ngưỡng cùng người phụ nữ khác phát triển tình yêu, hình như càng không thích hợp. Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh, ô tô tiếp tục đi về phía trước, Chương Nhiễm Nhiễm xấu hổ nói: "Thực xin lỗi." Cô cũng không nhớ rõ hôm nay đã nói bao nhiêu lần xin lỗi với Lâm Ngưỡng rồi. Lâm Ngưỡng nói: "Chuyện cũng đã xảy ra, cô không cần liên tục nói xin lỗi." "Vậy buổi họp báo ngày mai, tôi phải đi sao?" "Không cần." Giọng điệu của Lâm Ngưỡng có chút khéo léo, "Cô đi, có lẽ mọi người đều sẽ phát hiện ra chúng ta đang nói dối." Chương Nhiễm Nhiễm đỏ mặt trầm mặc. Anh ta căn bản chính là đang giễu cợt diễn xuất của cô mà... Chương Nhiễm Nhiễm quyết đoán đổi chủ đề: "Muốn đóng giả bao lâu? Qua một thời gian đối phó liền nói chia tay, như vậy không có vấn đề gì chứ?" Lâm Ngưỡng liếc mắt nhìn cô một cái, mặt mũi Chương Nhiễm Nhiễm tràn đầy nghiêm túc, dường như vô cùng mong đợi một khắc này. Lâm Ngưỡng: "Làm bạn gái của tôi, rất nhiều điểm tốt." "Hả?" "Sẽ có độ chú ý, có chủ đề, có các loại thông báo hoặc có nhà hát mời." Chương Nhiễm Nhiễm lòng vẫn còn lo sợ: "Đúng vậy, bình luận mắng tôi giống như đã phá bỏ hai trăm hai mươi nghìn cái rồi. Lâm Ngưỡng: "... Cho nên cô không có công bố tình cảm, đã muốn công bó tin tức chia tay?" Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn ngơ, lập tức lắc đầu: "Không phải vậy. Bọn họ mắng tôi rất có lý, nếu người tôi thích bị một cá nhỏ trong suốt quấn lấy, tôi nhất định cũng rất tức giận. Chỉ là chuyện này, được lợi lớn nhất chính là tôi. Giống như anh nhất định sẽ có tổn thất, rất nhiều người tức giận đấy." "Ừ". Rõ ràng vô cùng tỉnh táo mà thừa nhận. Chương Nhiễm Nhiễm: "... Cho nên tôi mới cảm thấy, công bó chia tay sớm một chút, có thể sẽ tốt hơn." Lâm Ngưỡng không nói tiếp, dừng xe ở dưới lầu nhà Chương Nhiễm Nhiễm. Toàn bộ tiểu khu nhà Chương Nhiễm Nhiễm có cảnh vật giống nhau, khu vực cũng không có gì đặc biệt, thậm chí không có phòng thang máy, dù là như thế, cô ở cái căn phòng nho nhỏ tại thành phố B, địa phương tấc đất tấc vàng, một tháng cho thuê cũng phải hơn bốn nghìn. Lại để cho Chương Nhiễm Nhiễm hết sức nhức nhối con mắt quỷ tối tăm của mình. Mỗi tháng Cách Mộc sẽ cho thu nhập không ổn định, người mới sẽ phát sáu nghìn tiền sinh hoạt, Chương Nhiễm Nhiễm cơ bản đều dùng để trả tiền thuê nhà tiền điện nước. Lâm Ngưỡng ngồi trong xe, nhìn thoáng xung quanh một chút, không có phát hiện dấu vết của người khả nghi: "Không có chó săn." Chương Nhiễm Nhiễm: "Đại khái là bởi vì tôi không có danh tiếng, không có người biết tôi nghỉ ngơi ở đâu." Cô nói xong mới ý thức tới, khó trách Lâm Ngưỡng muốn đưa cô về, đoán chừng là sợ cô bị "chó săn" bao vây. Cô không có da không có mặt mũi mà đi phanh sứ Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng lại còn tỉ mỉ như thế, Chương Nhiễm Nhiễm có chút cảm động: "Lâm tiên sinh, cám ơn anh. Làm phiền anh rồi, sau này có cơ hội, tôi sẽ cố gắng tạ tội." Lâm Ngưỡng nhìn cô: "Đến gần đây." Chương Nhiễm Nhiễm hoang mang mà tháo dây an toàn, sát vào nhìn Lâm Ngưỡng một chút, tim đập có chút nhanh. Lâm Ngưỡng thò tay, ở gáy của cô đánh một chút. Chương Nhiễm Nhiễm: "..." Có chút đau nhức, nhưng cô không dám thò tay để sờ. Lâm Ngưỡng nói: "Đi về nghỉ ngơi đi, có chuyện tôi sẽ gọi điện cho cô. So với vẫn muốn lúc nào chia tay, không bằng nghĩ xem cô diễn như thế nào để giả làm bạn gái của tôi mà không bị lộ." Chương Chương Nhiễm tỉnh tỉnh nói: "À, được. Lâm tiên sinh hẹn gặp lại". Lâm Ngưỡng: "Đầu tiên đổi lại xưng hô đã." Nào có bạn gái gọi bạn trai là Lâm tiên sinh. "Vậy gọi thẳng tên Lâm Ngưỡng, có được hay không?" Lâm Ngưỡng từ chối cho ý kiến: "Không có lựa chọn khác à?" Đầu óc Chương Nhiễm Nhiễm trống rỗng: "Tôi không có kinh nghiệm đặt biệt danh cho bạn trai." Lâm Ngưỡng: "Đều là gọi thẳng tên?" Chương Nhiễm Nhiễm có chút xấu hổ: "Không có... Không có yêu đương qua." Cô học cấp hai và cấp ba đều chăm chú học bài, chưa bao giờ đồng ý nam sinh theo đuổi, vừa mới học xong năm thứ hai Đại học trong nhà liền thiếu nợ, tạm thời phải nghỉ học, về sau quen biết Liễu Trạch, càng bị nghiêm lệnh cấm chỉ yêu đương. Không có cơ hội, cũng không có đối tượng trong lòng. Lâm Ngưỡng gật đầu: "Cứ coi như vậy, gọi thẳng tên đi." Chương Nhiễm Nhiễm như trút được gánh nặng: "Tôi đi trước, bye bye, Lâm... Lâm Ngưỡng." Lâm Ngưỡng: "Gặp lại, Nhiễm Nhiễm". Chương Nhiễm Nhiễm mở cửa xe được một nửa, nghe được hai chữ "Nhiễm Nhiễm" thì ngừng lại một chút, luống cuống tay chân xuống xe, đóng cửa xe bước nhanh đi lên lầu. Không công bằng! Cô tên là Chương Nhiêm Nhiễm, cho nên Lâm Ngưỡng xóa họ, trực tiếp gọi cô là Nhiễm Nhiễm liền tỏ ra rất thân mật, căn bản không cần nghĩ cách gọi khác. Có thể do tên của Lâm Ngưỡng có hai chữ, cô cũng không thể gọi anh ta" Ngưỡng" được, A Ngưỡng? Tiểu Ngưỡng? Ngưỡng Ngưỡng? Được rồi... Vẫn là gọi Lâm Ngưỡng thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]