Chương trước
Chương sau
Editor: Hy

Chương Nhiễm Nhiễm vì sao mà mặc áo cưới và giày thể thao chạy như điên trên đường, chuyện này phải trở lại 3 tháng trước khi cô bị Liễu Trạch đào bới được.

Khi ấy cô đi qua một tiệm áo cưới, nhìn thấy đang tuyển người mẫu, Chương Nhiễm Nhiễm đúng lúc thiếu tiền lại bị bọn người trong tiệm áo cưới mê hoặc, đi vào mặc thử, bởi vì bề ngoài xuất chúng vóc dáng cân đối, vì vậy chủ tiệm, một người đàn ông hết sức bình thường, tại đó biểu thị vô cùng hài lòng, nhưng hi vọng cô mặc để chụp thử một bộ, nếu như không có vấn đề, có thể lập tức bắt đầu và trả tiền.

Áo cưới phù hợp với cơ thể, nhiều đăng ten, ao cao, phía dưới là lớp lụa trắng, phía trên một khoảng linh tinh, là một kiểu dáng khá cổ điển, Chương Nhiễm Nhiễm không áo bên trong và quần, trực tiếp cởi áo ngoài bắt đầu thay, kết quả thật vất vả kéo dây kéo phía sau, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy rất xúc động, mưởn điện thoại di động chụp một cái, mới vừa bỏ điện thoại xuống, liền thấy chủ tiệm ở bên ngoài rèm thò đầu nhìn cô chằm chằm.

Chương Nhiễm Nhiễm lúc này mới ý thức được mình bị nhìn trộm, thét lên một tiếng rồi chạy đi, chủ tiệm không biết chột dạ bị cô hét lên chói tai mà dọa sợ, lại cũng không đuổi theo.

Vì vậy Chương Nhiễm Nhiễm cứ như thế kéo theo một vạt áo thật to, đi giày thể thao, giống như một cô dâu bị bỏ rơi chạy trên đường như điên, thỉnh thoảng còn quay đầu lại nhìn để xác nhận chủ tiệm không có đuổi theo.

Chắc hẳn Lâm Ngưỡng chụp được hình này, chính là lúc cô quay đầu trong nháy mắt liền chụp.

Về sau cô cản một chiếc taxi rồi nghênh ngang rời đi, cái váy cưới kia cũng chọn phương thức chuyển phát nhanh để trả lại cho ông chủ ảnh viện áo cưới biến thái, sau đó Chương Nhiễm Nhiễm thực sự không dám tùy tiện đi ứng người mẫu ở cửa tiệm ven đường nữa, cũng vô cùng vui mừng khi lúc ấy mình mặc áo trong và quần an toàn, tự an ủi là mình bị họ nhìn thấy đồ bơi...

Chuyện này đối với cô mà nói, thực sự là vừa đáng sợ vừa hiếm thấy, cho nên Chương Nhiễm Nhiễm gần như không đề cập qua với bất kì ai, có lẽ cô không nghĩ tới, khi ấy một cảnh này lại bị Lâm Ngưỡng chụp được.

Chương Nhiễm Nhiễm hơi muốn khóc rồi, cô gõ đầu nói lắp bắp: “Em... không phải...”

Lâm Ngưỡng: “Đừng gấp, anh biết em không phải là đang trốn cưới.”

Dù sao thì cô dâu không có khăn đội đầu và đi giày thể thao thực sự rất hiếm thấy.

Chương Nhiễm Nhiễm lại nhìn thoáng cái ảnh kia một lần, cảm thấy xấu hổ: “Vì sao anh lại in một cái ảnh lớn như vậy treo trên tường chứ?”

“Tấm này là tấm anh chụp chân dung tốt nhất, mặc dù mặt của em chỉ lộ một chút.” Lâm Ngưỡng cũng ngẩng đầu lên nhìn tấm ảnh đang treo ở trên tường, sắc mặt vô cùng hoài niệm, “Sau khi tấm ảnh này được rửa xong, tất cả mọi người đều cảm thấy tươi đẹp, đạo diễn Hà còn cười, mà anh và nam chính không giống nhau ở chỗ là, sau khi chụp tấm ảnh này, anh chụp ảnh chân dung đều không tệ, ít nhất thì so với ảnh mình chụp trước kia, tốt hơn nhiều lắm.”

Hóa ra là như vậy.

Váy cưới, cô gái, là người đầu tiên khiến mình chụp được tấm ảnh tốt như vậy...

Quả thực nội dung trong phim và ngoài phim chồng lên nhau độ khó cũng đều rất cao.

Lâm Ngưỡng: “Khi đó anh cùng lắm chỉ là lấy máy ảnh chụp bừa, cũng không thấy rõ mặt của em, mà trên tấm ảnh ngũ quan của em cũng không rõ ràng, cho nên sau đó anh còn đi lại trên con phố đó để hi vọng tìm được em, đáng tiếc không thu hoạch được gì. Khi ấy bọn anh suy đoán qua rất nhiều lần, muốn biết vì sao em lại mặc như vậy chạy loạn xạ ở trên đường, thậm chí đạo diễn Hà còn vì vậy mà sửa lại kịch bản đến hai, ba lần.”

Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ tới tấm ảnh này bị người ở tổ phim “Xa không thể với” truyền tay nhau nhìn qua, liền cảm thấy muốn khóc: “Khi đó anh đoán là cái gì?”

Thật ra khi ấy Lâm Ngưỡng có đi lại vài trăm lần trên con phố đó cũng vô dụng, bởi vì Chương Nhiễm Nhiễm có bóng ma tâm lí, cho nên ra sức cách ra con phố này.

Lâm Ngưỡng: “Anh cho là em là người mẫu, em hơi hoang mang, có lẽ xảy ra chuyện gì đó không tốt.”

Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng ngạc nhiên: “Anh quá thông minh!”

Lâm Ngưỡng nhếch mắt: “Ừm? Rốt cuộc là khi ấy xảy ra cái gì?”

Chương Nhiễm Nhiễm: “Em không nói vẫn là tốt nhất, dù sao, so với suy đoán của anh cũng không khác biệt lắm.”

Lâm Ngưỡng nói: “Hơn nữa anh cảm thấy khi ấy trên người em có một loại cảm xúc rất tuyệt vọng, rất buồn.”

Chương Nhiễm Nhiễm im lặng một lát, nói: “Nếu như, em nói là nếu như nha, lúc đó anh đi trên con phố đó, lại gặp được em, anh muốn làm cái gì?”

Cô đoán không ra ý của Lâm Ngưỡng, khi ấy anh đối với mình ở trong hình, là loại tình cảm gì chứ?

Lâm Ngưỡng nghĩ nghĩ, nói: “Hẳn là sẽ ngăn em lại, mời em làm người mẫu cho anh. Nếu như có thể, lại để cho Nhất Hạ Hà nhìn thấy, có lẽ ông ấy sẽ phân cho em một nhân vật.”

“Sau đó nữa bởi vì diễn xuất của em, để cho em một cảnh mà quay lại 200 lần?” Chương Nhiễm không nhịn được cười mà đứng dậy, “Nói đến như vậy, còn may là không đụng phải, bằng không thì có lẽ em đối với diễn xuất sẽ sinh lòng sợ sệt, chính là không bao giờ muốn tiến vào vòng nghệ thuật nữa.”

Lâm Ngưỡng nói: “Thực ra thì lúc họp thường niên đó, anh nhìn thấy em liền cảm thấy hơi quen mắt, nhưng anh không nhận ra em chính là cô ấy, cho nên không tiếp lời.”

Ồ, hóa ra là họp thường niên năm đó, cô cảm thấy hai mắt Lâm Ngưỡng nhìn mình cũng không phải là ảo giác.

Chương Nhiễm Nhiễm: “Về sau thì sao? Làm sao anh ra là em?”

Lâm Ngưỡng: “Chính là ngày anh ngủ dậy thì biết mình có một người bạn gái tên là Chương Nhiễm Nhiễm.”

Chương Nhiễm Nhiễm: “...”

“Anh lướt Weibo của em, nhìn thấy trước kia em phát một cái Weibo có liên quan tới váy cưới.”

Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn người, nghĩ lại cả nửa ngày mới nhớ được, xác thực mình có một lần phát Weibo, trong album lật từng cái một, cuối cùng lật đến một tấm ảnh mình chụp với áo cưới, chính là một lần tự chụp.

Phối hợp với caption gì nhỉ?

Hình như là: “Bỗng nhiên lật đến tấm ảnh này, đời người mặc áo cưới một lần duy nhất lại là vì công việc, hơn nữa một giây sau khi tôi chụp ảnh liền chạy như điên, đừng hỏi tôi là tại sao T.T”

Chương Nhiễm Nhiễm rốt cục cũng phản ứng, cô che mặt: “Cho nên khi ấy anh mới không vạch trần em, còn muốn em đóng giả bạn gái anh? Vậy, vậy vì sao khi đó anh không nói gì?”

Lâm Ngưỡng: “Khi ấy cảm thấy chưa phải lúc.”

Ôi, cũng đúng, dù sao thì tình huống lúc ấy cũng đặc biệt...

Chương Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu, lại nhìn thoáng qua hình của mình, không hiểu sao có hơi xấu hổ: “In lớn như vậy, sẽ dọa người đấy, tiếp theo anh vẫn là nên lấy tấm vải che lại!”

Lâm Ngưỡng ngược lại vô cùng bình tĩnh: “Không cần, anh cảm thấy như vậy rất tốt.”

Chương Nhiễm Nhiễm nói nhỏ: “Nơi nào tốt chứ...”

A..., không được, so với Lâm Ngưỡng lạnh nhạt, mình cũng kinh sợ một chút, trước kia thì cũng thôi, nhưng bây giờ bọn họ thực sự là người yêu, hơn nữa nói theo như vậy, Lâm Ngưỡng hẳn là đối với thời điểm chụp được hình kia của cô liền...

Chương Nhiễm nHiễm nhìn về phía Lâm Ngưỡng, ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: “Như vậy có tính là anh đối với em vừa gặp đã yêu không?”

Lâm Ngưỡng nghe vậy, nhếch mi nhìn về phía cô.

Vốn là cô trều đùa Lâm Ngưỡng, kết quả Lâm Ngưỡng chỉ nhẹ nhàng nhìn đến, Chương Nhiễm Nhiễm liền cảm thấy có chút không đỡ nổi, cô chuyển ánh mắt: “Ầy, em nói giỡn đấy...”

Lâm Ngưỡng nói: “Có lẽ vậy.”

Là vừa gặp đã yêu, hay là gặp lại cảm mến, hay là lâu ngày sinh tình.

Giới hạn này vốn mơ hồ ngay cả bản thân anh cũng không phân rõ ràng được.

Chương Nhiễm Nhiễm cúi đầu, không nhịn được mà cười ngây ngô đứng dậy, cô không nhìn Lâm Ngưỡng, nhưng có lẽ bây giờ anh cũng đang cười, giống như trong quá khứ vậy, anh cười không bao giờ có âm thanh, chẳng hiện núi cũng chẳng lộ sông, chỉ là khóe miệng hơi nâng, trong mắt cũng mang theo điểm vui vẻ.

“Thật ra thì, em cũng đã sớm thích anh rồi, dù sao lúc nhỏ em đi học...”

Chương Nhiễm Nhiễm đang định biểu đạt thật tốt ý “Em là xem phim truyền hình của anh mà lớn lên đấy”, bỗng nhiên một tay Lâm Ngưỡng ngăn ở eo của cô, tay kia nắm cằm của cô, trực tiếp hôn lên.

Trong phòng này ánh sáng cũng không quá mãnh liệt, hai người nhẹ nhàng hôn, lời Chương Nhiễm Nhiễm muốn nói cũng đều bị chặn trở về hết.

Lâm Ngưỡng vừa chạm vào liền tách ra: “Anh giống một ông lão vậy sao, trái tim và linh hôn vô cùng yếu ớt đấy, nghe thấy cái gì liên quan đến tuổi đều không chịu được.”

Chương Nhiễm Nhiễm: “...”

Cái gì mà ông lão hả! Người này thật là...

Lâm Ngưỡng cười nhìn cô, nhìn Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng xấu hổ, dứt khoát chủ động đưa tay đặt ở bả vai của anh, vòng ở cổ của anh, Lâm Ngưỡng đỡ lấy eo của cô một lần nữa tới gần, lần này so với vừa rồi vừa hôn liền tách ra thì vô cùng khác nhau, miệng lưỡi chạm nhau, Chương Nhiễm Nhiễm lần đầu tiên ở trên người Lâm Ngưỡng hiểu được cô không có cách nào hô hấp mạnh được.

Cô không cẩn thận liền giống như người không biết bơi bị cuốn vào biển, nước biển chìm nổi, cô chỉ có thể nắm lấy bàn tay duy nhất có thể cứu sống mình.

Vừa hôn xong, chờ lúc Lâm Ngưỡng buông Chương Nhiễm NHiễm ra, cô đã chóng mặt rồi, chỉ có thể tựa đầu vào bả vai Lâm Ngưỡng, nháy mắt nháy mi để hoàn hồn.

Lâm Ngưỡng không nói chuyện, chỉ ôm cô, Chương Nhiễm Nhiễm nói: “Tại sao những nơi chúng ta hôn đều kì quái như vậy?”

Không phải pháo hoa sáng chói ở bờ biển Nhị Hải, thì chính là trong phòng tối lờ mờ ánh sáng.

Tiếp theo sẽ là chỗ hôn môi như thế nào?

Không đúng, bọn họ vừa mới hôn môi xong, tại sao liền bắt đầu muốn lần tiếp theo rồi...

Kết quả nghe cô nói thế Lâm Ngưỡng nói: “Hả? Vậy em cảm thấy hôn ở mơi nào thì thích hợp?”

Chương Nhiễm Nhiễm: “Làm sao em biết được... Chuyện này, vẫn là anh tương đối có kinh nghiệm.”

Lâm Ngưỡng: “Khụ, anh cũng không có kinh nghiệm gì, chúng ta cùng nhau tiến bộ, học tập lẫn nhau.”

Đây là gì mà học tập lẫn nhau cùng nhau tiến bộ chứ!!!

Chương Nhiễm Nhiễm hơi dở khóc dở cười mà đứng thẳng người lên, hai tay thẳng tắp đặt ở trên người: “Sáng mai, có phải còn gặp kí giả hay không, em... em là nữ diễn viên, ngủ quá muộn thì mặt sẽ sưng. Vậy... em đi nghỉ ngơi trước.”

Lâm Ngưỡng gật đầu, tắt đèn: “Đi thôi.”

Bọn họ cùng đi lên tầng hai, Chương Nhiễm Nhiễm quay lại căn phòng của mình, rõ ràng có chút không nỡ, cô cũng không biết được quan hệ của bọn họ vừa gần một chút thì phải tách ra, người khác yêu đương cũng như vậy sao?

Lâm Ngưỡng nói: “Ngủ ngon.”

Chương Nhiễm Nhiễm: “Vâng...”

Lâm Ngưỡng tới gần, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ thầm, anh lại muốn hôn mình à? Có phải hôn mãnh liệt như ở trong phim rồi bắt đầu vô cùng kịch liệt mà cuộn cả ga trải giường đi? Thế nhưng mà mình và anh ấy mới ở cùng một chỗ có mấy ngày! Không được, như vậy quá sớm...

Cuối cùng Lâm Ngưỡng hôn nhẹ vào trán của cô.

Lâm Ngưỡng: “Đi ngủ đi.”

Chương Nhiễm Nhiễm: “...Vâng.”

Chương Nhiễm Nhiễm bưng lấy mặt mà đóng cửa lại, nhào lên trên giường, vô cùng ngại ngùng nghĩ đến “Cuộn cả ga trải giường“.

Rốt cuộc là cô đang suy nghĩ cái gì vậy?!

Nhất định là bởi vì bị fan hâm mộ Lâm Ngưỡng làm hư, cho nên hại cô bây giờ cứ thỉnh thoảng lại sinh ra những liên tưởng kì quái!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.