'' Vương Gia hiểu ta sao? ''
'' Chỉ dựa vào những điều này mà nghi ngờ ta không phải là Hàn Lam Nguyệt? bệnh thì có thể chữa, võ công cũng có thể học, huống hồ, ta lại là nữ nhi của một tướng quân, biết chút võ công cũng là chuyện bình thường ''
'' Còn nói đến tính cách, ngài biết ta trước đây tính cách thế nào sao? ''
Hàn Lam Nguyệt ánh mắt sắt sảo nhìn vào Sở Bắc Dực.
'' Ta tuy là một nữ nhi khuê các, từ bé được bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng sinh ra trong thời thế loạn lạc này, có vài điều ta bắt buộc phải làm để giữ mạng ''
'' Còn sự gan dạ mà ngài nói, thực chất chỉ là,,Nhân nhượng với kẻ địch, là tàn nhẫn với bản thân,, đạo lý này, chiến thần vương gia là người hiểu rõ nhất mới phải! ''
Hàn Lam Nguyệt toàn thân không một chút ấm áp, giọng điệu lạnh lùng, nàng trực tiếp nghênh đón ánh mắt hoài nghi của Sở Bắc Dực.
Nàng nhìn hắn bằng biểu cảm lạnh nhạt nhất, hình như có thêm chút bất mãn.
Sở Bắc Dực quan xát biểu tình trên mặt cô, nghe rõ từng lời chất vấn ngược lại của cô, cảm nhận được hàn khí mà cô toả ra.1
Khí khái hiên ngang của cô khi nói chuyện với hắn, cho hắn cảm giác như đang đối mặt với một địch thủ trên chiến trường vậy, hắn thế mà lại có chút tán thưởng.1
Từ trước đến giờ, chưa ai có gan đối mặt trực diện và còn tỏ thái độ với hắn như vậy.
Quả thật như lời nàng nói, hắn chẳng biết gì về vị vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-vuong-phi-that-uy-vu/868841/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.