Rất nhanh Bạch Gia Thi và Tống Lập Thành đã làm xong rất nhiều món ăn.
Vĩ Thành ở bên ngoài đang lau bàn, ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, nhịn không được cảm thấy bắt đầu đói bụng.
Đúng lúc Sở Tiêu bưng các món ăn ra sắp xếp lên bàn, Vĩ Thành cảm thấy nước miếng cũng có thể trào ra, vội vàng hỏi: "Nấu xong rồi sao?"
"Đúng vậy, còn món cá hấp tương, chị Thi bảo chín là liền có thể ăn được rồi."
Mọi người ở bên ngoài cũng ngửi thấy mùi thơm, háo hức đi vào giúp đỡ bưng thức ăn ra bàn.
[ Oa, nhiều món như vậy? Chồng iu nhà tui với Bạch Gia Thi khéo tay quá đi mất. ]
[ Thật không ngờ Bạch Gia Thi thật sự biết nấu cơm nha, ban nãy còn tưởng cô ấy vào sẽ ngáng chân. ]
[ Nhìn món nào cũng ngon mắt như vậy, đột nhiên cảm thấy hơi đói. ]
[ Wowwww, chồng iu rốt cuộc có cái gì không biết làm không? ]
[ Tôi cảm thấy hơi đói bụng!!! ]
[ Tui cũng muốn được ăn cơm do nam thần nấu. ]
Năm phút sau, cuối cùng Bạch Gia Thi cũng làm xong món cá hấp tương, sau khi tất cả đi rửa tay xong xuôi liền tiến lại bàn ăn ổn định chỗ ngồi.
Tô Nguyệt nhìn một bàn đồ ăn phong phú, đẹp mắt không khỏi có chút nghẹn khuất, hừ đẹp mắt thì sao chứ? Có khi ăn dở muốn chết!
Cô ta cầm chén cơm lên ăn, gắp một miếng thịt xào măng bỏ vào miệng, món măng xào thịt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2548040/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.