"Tiểu Vũ có biết đường đi đến chợ không?" Bạch Gia Thi nhìn bé hỏi nhẹ nhàng.
"Biết ạ, để em dẫn anh chị đi nha!" Tiểu Vũ hớn hở, hai cái chân nhỏ nhắn nhảy nhót vui vẻ không thôi.
"Được a."
Bạch Gia Thi nhìn cô bé tung tăng đi trước, mỉm cười bước theo, bỗng dưng cô cảm thấy người mình ấm lên...Tống Lập Thành nhìn cô gái nhỏ run lên vì lạnh, chân mày nhíu lại cởi áo ấm khoác lên vai cô...Sau đó không nói gì sải chân dài đi theo sau Tiểu Vũ.
Bạch Gia Thi ngẩn người, người này bình thường lạnh nhạt, không quan tâm đến chuyện thị phi chứ đừng nói là quan tâm đến người khác...vậy mà lại có chút ấm áp.
Cô không nghĩ ngợi thêm liền bước theo sóng vai cùng anh.
"Cảm ơn." Giọng nói cô trong trẻo, nhỏ nhẹ du dương như tiếng đàn dương cầm...gãi nhẹ vào tim anh...nếu không cẩn thận lắng nghe có lẽ sẽ không nghe thấy.
Cô không đợi anh đáp đã đi nhanh tới nắm tay Tiểu Vũ.
"Tiểu Vũ chợ có ở xa không."
"Không ạ! Gần tới rồi chị."
Anh nhìn hành động đáng yêu của cô, bỗng trái tim trở mềm nhũn, rung động không thôi...mỉm cười đi tới bên cạnh, cũng học theo cô nắm tay Tiểu Vũ.
Cô bé mỉm cười quay qua bên trái nhìn Bạch Gia Thi lại quay qua bên phải nhìn Tống Lập Thành, miệng cười tủm tỉm.
Khung cảnh ấm áp, hoà hợp khiến cho khán giả cũng cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc theo.
______________________
Bên này, Tô Nguyệt cùng Sở Tiêu đi đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2548035/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.