Đêm tối, Bạch Gia Thi cảm thấy khát nước, muốn xuống nhà tìm nước uống liền nhìn thấy một bóng đen thấp thoáng đang lục tìm đồ trong phòng bếp, trực tiếp bị doạ tỉnh cả ngủ...
Bạch Gia Thi tiến đến chầm chậm...có vẻ người trong phòng bếp cũng cảm nhận được vừa định xoay người lại liền bị một nắm đấm vung vào mặt...ngã lăn ra đất.
Cô bật điện lên muốn xem thử tên trộm nào to gan vậy.
Ngay tức khắc chột dạ đỡ hắn đứng lên...
"Xin lỗi, cậu có sao không? Tôi cứ tưởng là trộm."
Phó Từ khó khăn đứng lên...cả khuôn mặt đau rát, nhìn chật vật đến buồn cười.
"Bạch Gia Thi! Tôi không ngờ chỉ vì tôi không thích cô mà cô lại dám ra tay đánh tôi."
Bạch Gia Thi: ???
Tên này bị thần kinh hả? Cô đã bảo tưởng là trộm rồi còn gì! Nửa đêm nửa hôm không đi ngủ ra đây lục lọi.
Cô nhún nhún vai, lười tranh cãi với hắn: "Nghĩ sao thì tuỳ."
Lại đi tới tủ lạnh lấy ra vài viên đá đem đến cho hắn chườm, dù gì cũng là cô có lỗi trước...
Bạch Gia Thi nói xin lỗi rồi về phòng, tâm tình đều bị phá, cổ họng cũng không còn khát...
Phó Từ ngơ ngác nhìn cô đi về phòng, oán hận lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô.
Bạch Gia Thi đang chuẩn bị đi ngủ, nghe tiếng điện thoại rung lên, lại trở mình xuống lấy điện thoại, kết quả thấy hai dòng tin nhắn.
Phó Từ: [ Bạch Gia Thi! Tôi biết cô tham gia chương trình này bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2548028/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.