Nghe vậy bọn họ liền trở nên kích động, Bách Điền vội chạy tới: "Sao lại mất tích?"
Phó Từ cúi đầu: "Đều tại tôi, lúc nãy vốn dĩ không nên để Tô Nguyệt đi về một mình."
Sở Tiêu thấy thế vội lấy điện thoại ra gọi thử một cuộc, giọng nữ máy móc vang lên "Thuê bao quý khách vừa gọi...", sắc mặt tất cả mọi người trở nên nghiêm trọng, không nghĩ tới chỉ đến đây quay vài ngày đã xảy ra sự cố...Đặc biệt là Vĩ Thành, anh ta là người đề xuất đến đây...bây giờ có một người mất tích, hậu quả không biết trước được.
Tống Lập Thành trấn an: "Chúng ta chia nhau ra đi tìm, một nam một nữ."
Thời gian trôi qua từng chút một, trời ngày một tối...nhưng tìm nửa ngày vẫn không thấy bóng dáng Tô Nguyệt đâu, Trương Tân Nghiên nóng nảy chửi thầm một câu "Mẹ nó, đúng là phiền phức."
Bạch Gia Thi cố gắng giữ bình tĩnh, nhỡ đâu Tô Nguyệt thật sự có chuyện gì vậy chắc chắn sẽ rất phiền phức...Mặc dù cũng không phải lỗi của bọn họ nhưng đến cùng Tô Nguyệt cũng ở cùng chương trình, trách nhiệm ít nhiều cũng phải chịu.
Nhưng điều mà Bạch Gia Thi lo lắng nhất đó là nếu nữ chủ mất tích vậy thì dàn hậu cung của cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua, đến lúc đó phiền toái không nhỏ.
Suy nghĩ miên man, không chú ý tới dưới chân đã dẫm phải một hòn đá, Tống Lập Thành mắt nhanh tay nhẹn đỡ được cô, cau mày trách cứ: "Sao lớn như vậy rồi không biết cẩn thận."
Bạch Gia Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2548021/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.