Ngày hôm sau tin tức Hạ Tử Yên bị buộc tội cố ý giết người không thành leo lên hot search.
Tống Lập Thành càng đọc càng nhíu mày, Bạch Gia Thi đang ngồi trên giường nghiêng đầu thắc mắc: "Sao vậy ạ?"
Anh cất điện thoại, đột nhiên kéo cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô: "Xin lỗi em."
Cô kinh ngạc một chút, lập tức cười nói: "Sao tự dưng lại xin lỗi em?"
Trầm mặc một lát, anh mở miệng: "Nếu như không phải anh dồn cô ta vào bước đường cùng thì có lẽ em cũng sẽ không gặp nguy hiểm."
Thấy cô không hiểu, anh bổ sung: "Chuyện trên mạng là anh làm."
Cô à một tiếng, bảo sao một giám đốc cấp cao lại dễ dàng bị lộ video, hoá ra là anh ở đằng sau.
Sau đó cô lại bắt được trọng điểm, rời khỏi lồng ngực anh: "Anh làm vậy...Minh Đổng có trả thù không?"
Tống Lập Thành khựng người, lập tức cười: "Nếu anh bị trả thù thì phải làm sao bây giờ?"
Cô nghiêm túc suy nghĩ một chút, kiên định nói: "Không sao đâu, em sẽ bảo vệ anh!"
Cô vừa nói, vừa lay cánh tay anh: "Thật ra, nhà em cũng có chức vị đó, đến lúc đó ông ta dám làm gì anh thì em nhất định sẽ không để yên đâu!"
Đầu ngón tay Tống Lập Thành nhẹ nắm cằm của cô, ngữ khí nhẹ nhàng, lộ ra mấy phần nghiền ngẫm, "Vậy anh có người chống lưng rồi đó sao?"
Vẻ mặt cô rất tự tin, cười nói: "Đương nhiên rồi!"
Nói xong còn vỗ vai anh hai cái, nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2546617/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.