Lần công bố bộ sưu tập diễn ra rất thành công.
Chỉ mới mấy phút ngắn ngủi, thương hiệu đã cháy toàn bộ sản phẩm...
Người phụ trách liên tục cười híp mắt: "Nhờ có cô Bạch mà lần này thương hiệu chúng tôi mới đột phá như vậy!"
"Ngài quá lời rồi ạ, công lao là ở nhà thiết kế, tôi chỉ là người phụ trách mang thiết kế thôi."
Người phụ trách còn đang định nói gì đó, đã bị CEO gọi sang.
"Xin lỗi, lần sau sẽ mời cô đi ăn vậy."
Bạch Gia Thi gật đầu: "Ngài khách sáo rồi."
Cùng lúc đó, một giọng nam trầm ấm vang lên.
"Gia Thi."
Cô vẫn chưa kịp phản ứng lại tay đã bị người đó bắt lấy, cả người cô bị kéo vào căn phòng tối đen như mực.
Người đàn ông giữ cánh tay mảnh khảnh của cô, cúi đầu phủ lên đôi môi đỏ mọng ấy, cướp đoạt toàn bộ đi hơi thở và sự ngọt ngào trong khoang miệng cô.
Cô gái nhỏ sớm đã biết đó là ai, vòng tay qua cổ anh, chủ động nghênh đón nụ hôn mang tính xâm lược.
Lưỡi anh mạnh mẽ quét qua khoang miệng cô, hơi thở dần trở nên gấp gáp.
Sau mấy phút, cuối cùng Tống Lập Thành cũng thoả mãn buông tha đôi môi hồng nhuận của cô.
Bàn tay anh vẫn ôm chặt eo cô, hô hấp ấm nóng của anh phả vào tai cô mang theo chút từ tính, quyến rũ: "Rất nhớ em."
Bạch Gia Thi cũng không hề che giấu nỗi nhớ của mình: "Em cũng nhớ anh! Nhớ muốn chết\~"
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2546595/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.