Ngày 30 tết âm lịch, Bạch Gia Thi cùng Tống Lập Thành trở về ra mắt gia đình.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Bạch Gia Thi đứng ngồi không yên, căng thẳng đến mức không thể nhắm mắt đi ngủ được.
Quần áo trong tủ cũng bị cô lục tung không còn sót lại thứ gì.
Nhìn thấy Tống Lập Thành đi từ phòng tắm ra, cô liền nhanh miệng hỏi: "Bố mẹ anh thích kiểu con gái thế nào vậy?"
Tống Lập Thành nhìn quần áo bị cô làm cho lộn xộn, đi tới ôm cô vào trong lòng: "Chỉ cần là người anh yêu, như nào bố mẹ cũng thích. Em không cần lo lắng."
Bạch Gia Thi như được an ủi, nhưng trong lòng vẫn bồn chồn không dứt.
Sáng hôm sau cô dậy từ rất sớm, sau khi thử tới thử lui cuối cùng chọn được một bộ váy dáng dài màu hồng phấn, mái tóc được cô chải mượt để xoã sau sai, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng thoạt nhìn mang lại cảm giác gần gũi, dịu dàng nhu thuận.
Bạch Gia Thi đứng trước gương nhìn ngắm nửa ngày, đến lúc cô cảm thấy hài lòng rồi mới đi ra ngoài.
Trong lúc ngồi xe đến, Bạch Gia Thi không ngừng trò chuyện với Tống ảnh đế, hi vọng có thể làm giảm sự khẩn trương của cô, cũng mong có thể lấy thêm được thông tin hữu ích.
"Bố mẹ anh làm gì thế ạ?"
"Mẹ anh là nghệ sĩ dương cầm, nghỉ hưu cách đây hai tháng. Còn bố anh có một công ty nhỏ, nay cũng về hưu rồi."
Nghe anh nói vậy, cô liền trở nên háo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2546589/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.