Cả hội trường đều ngơ ngác, không nghĩ tới cô lại dám công khai.
Cô không để tâm tới phản ứng bất ngờ của họ, tiếp tục nói:
"Anh ấy là người tôi rất yêu, đến bên cạnh tôi khi tôi không có gì trong tay. Mang đến những niềm vui hạnh phúc mà trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Anh ấy chính là mặt trời chói lọi trong tim tôi."
Cô nói từng câu từng chữ rất nhẹ nhàng, chất chứa một niềm yêu thương to lớn.
Cả khán phòng gần như đều nín thở, cô chậm rãi nhìn về phía Tống Lập Thành.
"Em rất yêu anh, vì vậy anh có nguyện ý từ nay và về sau sẽ cùng em đầu bạc răng long không!"
Vân Hi đi từ sau sân khấu ra, đưa cho cô một hộp nhẫn.
Chỉ thấy cô đi xuống sân khấu, ánh đèn flash đều đổ dồn vào đó.
Cô rạng rỡ đi tới trước mặt anh, quỳ xuống đưa hộp nhẫn ra.
"Tống Lập Thành anh có nguyện ý không?"
Giây phút đó mọi người đều vỡ oà, bọn họ đã từng chứng kiến chàng trai cầu hôn một cô gái, nhưng lại chưa từng có một người con gái nào lại nguyện ý quỳ xuống cầu hôn chàng trai.
Ai nói chỉ có đàn ông mới được cầu hôn, phụ nữ bọn họ cũng rất lãng mạn đó!
Màn cầu hôn đặc biệt như vậy không phải lúc nào cũng được chứng kiến.
Tống Lập Thành dịu dàng nhìn cô, rời khỏi ghế đứng dậy đi về phía cô, quỳ một chân xuống, đưa hộp nhẫn từ trong túi áo đã được chuẩn bị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-xuyen-khong-roi/2546579/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.