Chương trước
Chương sau
Thế giới giải trí làmột nơi thần kỳ, luôn có một vài người ở nơi này một lần thành danh từnay về sau không lo chuyện cơm áo, cũng có người cả một đời vẫn mãi làkẻ diễn một vai phụ nho nhỏ, vô số người vì muốn trở thành ngôi sao màbôn ba mệt nhọc.

Hôm nay chỉ là một ngày bình thường như baongày, thế nhưng trước cửa công ty giải trí EM người đông nghìn nghịt,nguyên nhân cũng chẳng vì chuyện gì khác, hôm nay chính là ngày công tyEM tuyển chọn diễn viên trong bộ phim mới sắp được sản xuất 《Tình yêukhuynh thành》 từ công chúng. Bộ phim này chính là bộ phim chủ đạo nămnay của công ty EM, tiền vốn đầu tư gần trăm triệu, do Quách Lâm ngườiđã hai lần nhận phần thưởng đạo diễn xuất sắc nhất Kim Thị làm đạo diễn, vai nam chính đã được xác định là xác định là “Anh cả phim truyền hình” của Công ty EM Lăng Duy. Còn chưa tuyên truyền quảng bá gì nhiều, bộphim này sớm đã là chiếm lấy sự quan tâm của vô số người.

Phỏngvấn chọn diễn viên mười giờ mới bắt đầu, thế nhưng còn không tới tám giờ trước cửa công ty EM đã xếp thành hàng dài, một dãy nữ sinh hoặc xinhđẹp hoặc thanh thuần không thì cũng quyến rũ diêm dúa cầm sơ yếu lí lịch đứng đó mong mỏi có được cơ hội này, cơ hội một lần thành danh nhảy lên đỉnh cao, từ nay về sau không lo cơm áo. Hôm nay, vai nữ chính có thểsẽ được ra đời từ nơi này.

“Tôi nói, Lâm Tử, chẳng lẽ cậu thật sự có suy nghĩ chọn ra vai nữ chính từ trong những người này!” Người đạidiện kim bài của EM Phùng Cẩn hỏi,“ Thật sự không suy nghĩ cân nhắc gìthêm tới Thẩm Vân Lỵ, cô ấy cũng tới đây tìm cậu không ít lần!”

“Dáng dấp Thẩm Vân Lỵ quả thật không tệ, nhưng đáng tiếc kỹ thuật diễn xuấttôi không dám khen tặng, diễn diễn vài vai trong mấy bộ phim thần tượngkhông có dinh dưỡng kia thì còn không khó khăn lắm, còn bộ phim này thìmiễn đi!” Quách Lâm không chút khách khí trả lời, một đôi mắt từng trảilợi hại không gì sánh được: “Biết đâu được, nói không chừng còn có thểtìm ra một người mới đủ tốt từ những người này.”

“Nếu thật sự cóngười không tệ vậy tôi nghĩ chọn cô ấy đi! Phùng Cẩn nói: “Gần đây mấyngười trong tay nhìn đi nhìn lại mãi tôi cũng chán ngán rồi, đổi gươngmặt khác cũng tốt.”

Mười giờ thời gian phỏng vấn bắt đầu, dùng phương pháp rút thăm, lấy mẫu ngẫu nhiên trúng đề nào thì biểu diễn cái đó.

“Tôi là số 1, thực hiện cảnh tai nạn xe cộ. . .”

“. . .”

“Tôi là số 98, diễn. . .”

Gần hai giờ trôi qua, Quách Lâm đã phỏng vấn sấp sỉ 100 người, đương nhiênkhông phải ai cũng có cơ hội diễn hết, có người còn chưa thực hiện đã bị Quách Lâm nhấn chuông cho đi xuống.

“Thật ra số 36 Lâm Dung cũng không tệ lắm, rất có khả năng uốn nắn đó!” Phùng Cẩn nói.

“Cô ta cũng có khả năng diễn, nhưng mà còn quá non, không phù hợp với vaidiễn này.” Quách Lâm nói: “Nếu là vai phụ thì cô ấy có thể thử một lần.”

《Tình yêu khuynh thành》 là câu chuyện kể về một cô gái sống trong thời kỳ dân quốc đã nhẫn nhục chịu khổ để tiếp cận con trai kẻ giết cha mình nhằmmục đích báo thù, nhưng rồi lại yêu đối tượng mà mình muốn trả thù, cảngày do dự giữa ranh giới tình yêu và thù hận, cuối cùng ra tay hạ độcgiết chết kẻ thù sau đó tự sát ngay trước mặt người yêu. Yêu cầu đối với vai nữ chính trong bộ phim này rất cao, đòi hỏi phải có năng lực thểhiện tâm lý nhân vật rất nhiều.

Khi tiến hành đến ba giờ chiều Quách Lâm đã khá mệt mỏi.

“Chào đạo diễn, tôi là số 261, sẽ diễn cảnh tử vong.”Một giọng nói dịu dàng ấm áp vang lên trên sàn diễn.

Quách Lâm ngẩng đầu lên thờ ơ nhìn sang, lại kìm lòng không được mà bị cặp mắt kia hấp dẫn.

Cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, điểm duy nhất hấp dẫn người khác chính làcặp mắt kia, trong đó hoàn toàn không có sự kiêu căng xốc nổi của tuổitác, trái lại lại bình thản như ngọc thạch đen, dường như đã lắng đọngtoàn bộ ánh sáng từng trải hơn mười năm, khiến người ta không thể kìmlòng mà chìm đắm trong đó.

Cũng không để ý tới Quách Lâm đang sững sờ, nữ sinh bắt đầu rồi phần trình diễn của mình.

Cô đi lên hai bước, tiếp đó bình tĩnh cầm cốc nước lên, cứ thế mà uốnghết. Khi đôi mắt kia mở ra nhìn vào thế giới đen tối, hi vọng sống sótđã không còn, cô thản nhiên đối mặt với cái chết đang tới gần, ngoại trừ ánh mắt ra dường như không có bất cứ thứ gì để lộ vẻ khác thường củacô, một người sắp chết.

Quách Lâm cứ như đắm chìm trong màn diễn xuất của cô, mãi đến khi phía bên kia đã diễn xong cúi chào vẫn chưa hoàn hồn.

“Cô tên gì?” Quách Lâm ngạc nhiên mừng rỡ hỏi.

“Tôi tên Lê Thu!!” Nữ sinh không kiêu không vội trả lời.

“Tốt, diễn xuất của cô rất tốt.” Quách Lâm khen ngợi nói: “Có học qua kỹ xảo biểu diễn chưa?”

“Tôi đã tự xem qua một ít sách viết về kỹ năng diễn xuất.” Lê Thu trả lời.

“Để số liên lạc cùng cách liên hệ với cô lại, sau khi có quyết định sẽ thông báo cho cô!”

“Cảm ơn.”

“Câu vừa ý cô gái đó?” Phùng Cẩn nhìn bóng lưng của cô: “Quả là một tài năng mới, chưa từng gặp qua!”

“Cô ấy diễn rất tốt,“ Quách Lâm lẩm bẩm “Hơn nữa cô ấy khiến tôi nhớ tới một người bạn cũ!”

“Cậu nói gì?”

“Không có gì. . .” Hẳn đó chỉ là trùng hợp hoặc là ảo giác, “Nếu được thì cậuchọn cô ấy luôn đi, tôi thấy cô ấy rất có tiềm lực.”

“Để xem đi, nếu cô ấy thật sự có thực lực như đã nói.” Phùng Cẩn thế nào cũng được gật đầu.

******

Về đến nhà, Lê Thu mệt mỏi uống cốc nước sau đó ngã nhào lên ghế sa lon.

Đã từng, cô không phải là Lê Thu, cô là Đỗ Tình.

Đỗ Tình - là thần thoại chân chính trong giới giải trí, mười tám tuổi dựavào chụp hình áp phích quảng cáo bước vào nghiệp diễn, hai mươi tuổidiễn bộ phim truyền hình 《Hậu trạch》 của Quách Lâm một lần thành danh,ký hợp đồng với Công ty điện ảnh và truyền hình Thần Tinh, từ đó khôngngừng được mời đóng phim, ba lần liên tiếp nhận phần thưởng Kim Ảnh cùng giải thưởng Kim Thị, ba mươi tuổi đạt được vinh quang ảnh hậu quốc tế,thành công bao phủ toàn thế giới, phong quang không ai bằng. Hơn nữa khi đó, cô còn là hôn thê của Nam Thần - tổng giám đốc công ty Thần Tinh,là đối tượng được tất cả những người phụ nữ hâm mộ lẫn ghen tỵ, thếnhưng lại không nghĩ rằng. . .

Đến nay cô đã sử dụng thân thể này đã được nửa năm rồi. Lúc vừa tỉnh lại cô cực kỳ kinh hoảng hốt thậm chí còn cảm thấy sợ hãi, đây là chuyện mà chưa một ai từng nghe qua, vì cái gì mà rõ ràng cô đã chết rồi lại trùng sinh vào cơ thể cô nữ sinh này.Đối mặt với thân thể non nớt chỉ mới hai mươi bốn tuổi, chỉ tốt nghiệptrung học thì thôi học phải trải qua nhiều chuyện, thứ duy nhất có đượclà chi phiếu gởi ngân hàng trị giá hai nghìn đồng, cô thực sự có phầnbất đắc dĩ.

Tỉnh lại trong thân thể này chẳng qua chỉ là chuyệntrong nháy mắt, thế nhưng trên thực tế đã cách thời gian nguyên thân ĐỗTình của cô chết đi ba năm rồi.

Đối mặt với tình trạng bi thảmcăn nhà chỉ có bốn bức tường, lại không có bằng cấp gì, tìm kiếm côngviệc là điều cực kỳ khó khăn, cô không thể làm công việc nhân viên phụcvụ ở khách sạn như nguyên chủ Lê Thu. Hiện tại Lê Thu chỉ có thể trở vềvới khả năng vốn có của mình, đóng phim.

Mặc dù cuộc sống này cóphần khó khăn, nhưng chí ít cô vẫn còn sống, lấy một thân phận khác,thậm chí từ một người phụ nữ đã ba mươi tuổi trở về với tuổi thanh xuânniên thiếu. Thế nhưng đến tột cùng là vì cái gì cô lại có thể trùng sinh chứ?

Cái này có thể tính là kiếm được lời không. Lê Thu không khỏi tự giễu.

Lựa chọn của cô là lại tiếp tục lấy bộ phim do Quách Lâm làm đạo diễn đểvào ngành bởi vì Quách Lâm người này không bị bất kỳ công ty nào kềmchế, hơn nữa cũng cực kỳ chán ghét quy tắc ngầm, là người có tác phongngay thẳng ít có trong làng giải trí, có thể nói anh ta là người có phần ngoan cố, nhưng phim truyền hình do anh đạo diễn luôn có tỉ lệ ngườixem rất cao.

Nên được chọn vào vai chứ nhỉ.

Lê Thu suy nghĩ một hồi lại tựa vào ghế salon ngủ quên mất.

*****

Đỗ Tình đóng phim ở ngoài hai tháng, hôm nay cô trở về trước thời hạn lạikhông báo tin cho bất kỳ người nào, nhưng khi cô mở căn biệt thự củamình ra, cô bỗng thấy hận chỉ muốn cả đời không bao giờ đặt chân vào nơi này thêm lần nữa.

Giữa màn đêm tối truyền ra giọng nói nam nữ đầy đê hèn.

Bật đèn lên, trong phòng khách rải rác đầy đồ lót, âu phục, dây thắt lưng, còn có mảnh váy rách của phụ nữ đã bị xé nát.

Hai người trên ghế salon, tặng cho cô điều ngạc nhiên lớn nhất đời này!

Chồng chưa cưới của cô Nam Thần giờ phút này đang nằm sấp trên người em gái ruột cô Đỗ Vũ.

Thực sự là truyện cười hoang đường nhất trên thế giới này!

“Hiểu Tình!” “Chị!”

Hai người hốt hoảng che kín cơ thể.

Đỗ Tình không nói gì chỉ lạnh nhạt nhìn bọn họ.

“Hiểu Tình, đây chỉ là hiểu lầm, em nghe anh giải thích,“Nam Thần kéo tay ĐỗTình, “Là do anh uống say nên nhìn nhầm Đỗ Vũ coi đó là em!”

“Chị, xin lỗi, đều là lỗi của em!” Nước mắt chảy đầy trên khuôn mặt Đỗ Vũ,”Là chính em thích anh Nam Thần, chị tha lỗi cho em có được không?”

Đỗ Tình lạnh nhạt rút tay về.

“Nếu chuyện đã xảy ra rồi, vậy Nam Thần hôn ước của chúng ta đến đây kếtthúc.” Sau đó Đỗ Tình nhìn Đỗ Vũ, “Anh có ở cùng với Đỗ Vũ cũng là quyền tự do của anh.”

Cô xoay người rời khỏi biệt thự, không ai thấy được trong nháy mắt xoay lưng bước đi nước mắt đã tràn ngập hốc mắt của cô.

Thật ra tình cảm của cô dành cho Nam Thần cũng không phải là yêu vô cùng sâu đậm, Đỗ Tình là người phụ nữ có phần thiếu hụt tình cảm, nhưng mà đâylại là mối tình đầu thời đại học của cô, còn là chồng chưa cưới mà côsắp kết hôn.

Cô lái xe chạy lung tung không có mục đích.

Một chiếc xe vận tải từ trước mặt chạy nhanh tới, Đỗ Tình muốn dừng lại.

Thế nhưng ——

Thắng xe không ăn!

Có đạp thế nào cũng không có tác dụng!

Chuyện gì xảy ra?! Vì cái gì?!!

Sau đó ý thức của cô bị hút khỏi thân thể. . .

“Tối hôm qua ngày 22 Ảnh hậu Đỗ Tình bất hạnh qua đời do tai nạn xe cộ,hưởng niên ba mươi tuổi, viên minh châu rực rỡ của làng giải trí cuốicùng đã tắt.”

*****

Lê Thu bất an giật mình tỉnh lại từ trong mộng.

Xe của cô để trong nhà xe cứ theo định kỳ một tháng sẽ được kiểm tra bảodưỡng một lần, nên phanh xe tuyệt đối không thể không nhạy, vậy chỉ cóthể là do ai đó làm, thế nhưng là ai làm kia chứ ?

Ngày đó cô trở về vô cùng đột ngột hẳn là không có ai biết được!

Sẽ là ai. . .

Ring ring ring ring!

Tiếng chuông điện thoại điếc tai nhức óc vang lên.

“Alô, xin chào?” Lê Thu bắt máy.

“Đây là đoàn làm phim 《Tình yêu khuynh thành》, hai giờ chiều nay mời cô tớitrụ sở công ty điện ảnh và truyền hình Tây Hoa thử năng lực!”

“Được, tôi biết rồi, tôi sẽ tới đúng giờ.”

Cúp điện thoại, Lê Thu mỉm cười, trông cứ như thể cơ hội này vốn dĩ là của mình.

Thế nhưng, rốt cuộc có phải là vai nữ chính hay không, thì phải xem cốt truyện của đạo diễn Quách. . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.