🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
" Cô chủ, cô sao vậy? Cô không quen biết cô ta à? " phản ứng của Hoàng Phủ Tử Y hơi quá, làm cho Tiểu Đinh có chút bất ngờ.
" Vân Phiêu Phiêu có địch ý với tôi, bây giờ tới tìm tôi, chắc chắn không phải là chuyện tốt. " Hoàng Phủ Tử Y cảm thấy phải nhắc nhở người ở cạnh mình, để đừng giống như trước, bị người ta tính kế cũng không biết, cũng trách cô, kiếp trước không mang theo vệ sĩ, cũng không có sự phòng bị, cho nên mới khiến cô có kết cục như vậy.
" A, ra là thế, vậy cô phải cẩn thận, vừa nãy trong cuộc điện thoại kia, giọng của cô ta không được tốt cho lắm, bộ dạng thì cao cao tại thượng. " Tiểu Đinh cũng có lòng phòng bị, bởi vì giọng nói kia của Vân Phiêu Phiêu, giống như đang châm chọc người khác, cũng không tôn trọng Hoàng Phủ Tử Y, cảm giác không tốt cho lắm.
Nghĩ đến Vân Phiêu Phiêu và bối cảnh sau lưng của cô ta, Hoàng Phủ Tử Y lại cảm thấy phản cảm.
Mẹ của Vân Phiêu Phiêu là em gái của mẹ cô, cũng là dì của cô, lúc mẹ cô còn sống, quan hệ hai nhà vẫn tốt, người này cũng thường tới thăm cô, tuy có chút bất đồng, nhưng cũng không tổn thương hòa khí, sau này khi ba mẹ cô qua đời, thì họ lật mặt, đang là người dì hiền lành, thì biến thành con quỷ hút máu, không những muốn chiếm tài sản của nhà cô, còn đưa cô tới cô nhi viện.
Thời ấu thơ của cô, tuy là thông minh hơn những đứa trẻ kia, nhưng vẫn là con nít, không thể đấu lại người lớn như vậy, cho nên tận lực bảo vệ bản thân, để bản thân có thể yên ổn lớn lên.
Lúc đó cô cũng không phải đi cô nhi viện, nhưng sau khi suy nghĩ thì cô quyết định phải đi, thà là tạo cho bản thân một môi trường tốt để sống, còn hơn đấu đá với những trưởng bối kia, tuy có khổ một chút nhưng cũng có thể yên ổn, ít nhất có thể tránh mặt những người kia.
Nhưng cho dù là như thế, thì em họ của cô cũng vẫn ganh ghét cô, những loại đố kị đó còn biến thành phẫn hận, không biết là từ lúc nào, làm cô cảm thấy bất ngờ cũng cảm thấy buồn cười, cô không đi tìm người ta, là cô đã nhân từ lắm rồi, vậy mà có người không biết tốt xấu, còn muốn tính kế cô.
Hoàng Phủ Tử Y là người lạnh nhạt, nhưng không phải là người máu lạnh, cô muốn bỏ qua cho họ, nhưng họ không hiểu, luôn muốn đi giành những thứ không thuộc về mình, có thể nói là tự tìm chết cho mình.
" Vậy cô có muốn gặp cô ta không? " Tiểu Đinh không chắc chắn hỏi lại.
" Gặp, cô hẹn cô ta một nơi đi. " Cô muốn xem xem, cô ta muốn tìm mình làm gì!
Mà lúc Hoàng Phủ Tử Y xử lý cuộc gọi của cô ta, thì Sở Ngao Dư cũng nhận một cuộc điện thoại.
TIN HOT" Sở Ngao Dư, anh thật sự muốn kết hôn với cô ta sao? Anh thà chọn cô ta, chứ không chọn em? Rốt cuộc là em có chỗ nào không bằng cô ta, cô ta có thích anh không? " Giọng nói của cô ta mang theo đau khổ, nhưng cũng làm cho người khác khó chịu.
" Đậu Vũ Loan, nhà cô dạy cô như vậy sao? " Giọng nói của anh lạnh nhạt, nhưng nghe ra được sự tức giận.
Đậu Vũ Loan là thanh mai trúc mã với Sở Ngao Dư, từ nhỏ đã âm thầm mến mộ anh, nhưng anh vẫn lạnh nhạt với cô ta, cô ta cố gắng bao nhiêu năm như vậy, mới có thể miễn cưỡng làm bạn với anh.
" Em đã thích ai thì sẽ lấy người đó, em cần gì gia giáo chứ! " Đậu Vũ Loan rụt cổ, nhưng vẫn cố gắng thuyết phục anh, cô ta biết nếu bây giờ cô ta không giành giật, thì không còn cơ hội nữa.
Sau khi tin tức của anh và Hoàng Phủ Tử Y được truyền đi, cô ta rất để ý, với thân phận của cô ta còn không bằng tiểu minh tinh kia sao, cô ta luôn nghĩ Hoàng Phủ Tử Y làm gì có tư cách cướp người với cô ta chứ, không biết anh vừa mắt gì với cô minh tinh kia nữa, chắc cũng chỉ là vui đùa thôi, chứ cơ bản là không thích cô, cho nên cứ nhẫn nhịn, đến tận bây giờ.
" Tôi đã nói với cô, tôi không thích cô cũng sẽ không bao giờ thích cô, hơn nữa tôi cũng phù hợp với cô, nếu cô còn vài phần lý tính, thì đừng có ở đây náo loạn nữa, tôi có thể cho cô một cơ hội xin lỗi, nhưng chỉ có một lần! " Giọng điệu của anh rất nghiêm túc, giải thích cho đối phương nghe, cũng là lời cảnh cáo đối phương, cô ta còn làm tổn thương người của anh thì đừng trách anh.
" Em ồn ào náo loạn? Anh bảo vệ cô ta như thế? Anh bảo vệ cô ta như thế, cô ta đáng sao? Thân phận cô ta như thế, ở cùng với anh cũng chỉ bởi vì gia thế của anh thôi, chứ không hề thật tâm thích anh, anh đừng để cô ta lừa! " Đậu Vũ Loan vừa tức vừa uất, từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từng bị ai nói như thế, cô ta thích anh như thế, không những không ghét bỏ dung mạo của anh, cũng không ghét anh vì anh tàn tật, cô ta đối với anh tốt như vậy, sao anh lại đối với cô ta như thế, thật làm cô ta thương tâm.
" Cô ấy chỗ nào cũng tốt, tôi thích cô ấy, đời này chỉ thích cô ấy, cô đừng có mà náo loạn ở đây! " Sở Ngao Dư nói xong, thì dứt khoát cúp máy, đối với anh mà nói, không ai có thể sánh được với Tử Y, anh không để cho ai có thể bắt nạt cô, nếu như lúc trước vì giao tình của hai nhà mà anh phải nể mặt, vậy thì bây giờ, anh sẽ không để ai có thể làm gì cô cả.
Sau khi bị anh cúp máy, cô ta rất tức giận, đập vỡ điện thoại, khuôn mặt tức đến vặn vẹo.
Chỗ nào cũng tốt, sao có thể chứ! Một diễn viên như cô ta có gì tốt, cô ta không phục, không cam tâm, cô ta nhất định phải cướp anh về, anh là của cô ta.
Không hay không biết, Hoàng Phủ Tử Y lại có thêm một tình địch, nhưng mà với cô mà nói, những ý nghĩ của các người đó cũng na ná như nhau, đều không có gì tốt.
P/s: một converter như ta sắp thi cấp ba rồi mà còn phải ngồi đây edit cho mọi người a!! Mấy người cx thật là, haizzz
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.