Giang Quân Diệu nắm thật chặt cánh tay Hạ Uyên không chịu buông ra, do hai người lôi lôi kéo kéo nên di động rơi trên mặt đất.
"Cầu xin anh đừng đi! Là em sai, tất cả là do em làm sai!"
Giọng nói của cô ta đầy nức nở, nước mắt rưng rưng sắp chảy xuống.
Hạ Uyên quay đầu, oán hận hất tay cô ta ra, trên mặt tràn đầy tức giận: "Làm Sai? hiện tại cô biết sai rồi sao? Vậy mà cô còn dám tìm đến trước mặt Tử Ý sao?"
hắn nghĩ đến tin tức Đào Tử Ý tự sát được cấp cứu trong bệnh viện, trong lòng vừa phẫn nộ vừa sợ hãi.
Tử Ý thế nào ? cô ấy có rất tức giận, rất thất vọng hay không?
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn nhìn Giang Quân Diệu giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống cô ta: "côlà cái thứ gì, trong lòng đều tự rõ ràng! Chúng ta chỉ là chơi đùa, nếu cô muốn nháo lớn cũng đừng trách tôi trở mặt vô tình!"
Giang Quân Diệu khóc đến mức phấn mắt màu đen cũng chảy thành dòng, nhưng cô ta như không hề phát giác, chỉ oán giận nhìn Hạ Uyên: "Thứ gì? Nếu như vậy, vì sao lúc trước vanh lại lên giường với tôi? Lúc trước sung sướng, hiện tại muốn bỏ rơi tôi sao?"
"Giang Quân Diệu! Nếu cô còn muốn sống yên ổn trong cái giới hỗn loạn này, tốt nhất đừng chọc tôi !" Hạ Uyên nghiến răng nghiến lợi nhìn Giang Quân Diệu.
"Vì sao? Tôi có chỗ nào không tốt? cô ta lấy anh đã nhiều năm như vậy, không phải anh vẫn không hài lòng sao? không phải anh ghét bỏ cô ta vẫn không chịu sinh con cho anh hay sao?" Giang Quân Diệu rốt cuộc cũng òa khóc: "Vì sao? Tôi kém cô ta ở điểm nào chứ?"
"cô so sánh với cô ấy? cô dựa vào cái gì mà dám so sánh với cô ấy? cô xứng sao?" Phẫn nộ trong lòng Hạ Uyên rốt cuộc cũng bùng nổ, hắn nhớ tới ngày hôm qua Tử Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-trong-sinh/2066602/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.