Chu Hạ Ninh nghiến răng, nhìn vẻ mặt vô tội của Chu Cảnh Ngu đi vào phòng bếp, trong lòng rất muốn hỏi một câu:”Này anh bạn, làm sao anh có thể sống đến bây giờ mà chưa bị người ta đánh chết vậy?”
Đúng là kỳ quan thứ 8 của thế giới mà.
“Này, Chu Cảnh Ngu hôm nay sao anh lại đến đây?”
Cũng không đến mức chỉ vì cô nhắn tin ”Năm mới vui vẻ”, làm cho anh ta cảm thấy hai người bọn họ đã xác định tương lai, nên mới cố ý đến ra mắt người nhà chứ hả?
Nhưng mà nhìn anh ta cũng không phải loại người không có đầu óc như vậy nha.
“Rất xin lỗi, hình như đã mang lại phiền phức cho em rồi.” Chu Cảnh Ngu sờ mặt, cảm thấy sắc mặt mình bây giờ chắc đã bình thường lại, “Bà ngoại em mời tôi đến chơi, bà tôi lại nói trước đây bà cũng sẽ đến chúc mừng năm mới, cho nên lần này nhờ tôi đi thay, tôi không biết vì sao bà ngoại em lại giới thiệu tôi với dì, tôi muốn giải thích, nhưng mà bà ngoại và dì đều rất vui vẻ, không có chỗ cho tôi nói chuyện…”
Chu Hạ Ninh nhẹ nhàng thở ra.
Được rồi, ít ra Chu Cảnh Ngu cũng rất hiểu lý lẽ dù có hơi ngốc một chút. Nhưng là, bà ngoại và dì có cần phải thân thiết như vậy không?
“Không sao, anh chỉ cần hiểu, đôi khi bà ngoại tôi có nhiều suy nghĩ rất kỳ lạ, anh không vì mấy lời nói của bà ngoại tôi mà hiểu lầm thì tốt rồi.” Chu Hạ Ninh khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-hau-trong-sinh/2066565/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.